Bất ngờ vì đốm gọi Linh đi cùng, nhưng bất ngờ hơn nữa khi Hoà trố ngồi nói chuyện với Linh, trách Linh sao ko nói chuyện gia đình để bạn bè giúp đỡ, ko giúp vật chất thì về tinh thần, ko đến đc thì sẽ thông báo lại, Hoà nói đang say nên mới nói với Linh, mà cũng chỉ nói với Linh chuyện này thôi.
Thêm 1 người nữa làm Linh khóc, nhưng khóc vì vui, xúc động vô cùng, ko ngờ bạn lại quý mến Linh như vậy, vẫn biết chơi với nhau lâu rồi ai cũng quý Linh nhưng tình cảm như anh em gia đình thì Linh chưa nghĩ đến.
Linh vui nên kể với mẹ và Hương, ko nói là Hoà đang say, em Hương bảo anh ấy say nên nói thế thôi, Linh tin là say hay ko thì Hoà nói thật. Linh cảm thấy mình thật hạnh phúc và may mắn vì gặp đc những người bạn tốt, nhóm chơi cùng mấy đứa con gái nhưng Linh đc cưng chiều nhất, cảm thấy mình như em út vậy. Linh nghĩ Lâm sẽ già nhất rồi mới đến Hoà trố, nhưng Hoà bảo nó là đứa chín chắn nhất, cái này hỏi chồng.
Cả ngày nay bận quá Linh ko nghĩ đc gì cả, chiều đốm gọi hỏi tối qua ai đưa em về, em ko biết ai nhưng họ biết cả bố mẹ em hơ hơ hơ, Linh hỏi anh đang nhồm nhoàm cái gì đấy, đốm bảo say quá giờ mới dậy, hic hic. Trưa chồng gọi hỏi có về nhà ăn cơm ko, vợ đc ăn cơm mời rồi, ăn xong còn vác 1 chai ruợu về nữa, say nhưng may mấy hôm nay nẻ nên má đỏ.
Linh bị mất mũ heo poo rồi, tiếc lắm í mặc dù nó bị nứt ở vành rồi, nó có lỗ để búi tóc rất tiện lợi, nhỏ và nhẹ, rẻ và đẹp, tiếc lắm.