Tuesday, February 28, 2012

29/2

Tối qua ko no ko say nhưng sáng khó chịu lắm, cảm giác như say xe sắp nôn ra đc rồi.
Dậy sớm đi bộ trong sân nhà thiếu nhi, đc 2 vòng thì thấy chú Trọng, 2 chú cháu đi bộ nói chuyện vui phết. Ngày trc chú có 1 cái xe đạp điện cổ, Linh bảo đó là Mobilette nhưng Nam bảo ko phải, cô Hữu ko thích cái xe đấy tẹo nào nên bắt chú bán đi, thế rồi đến 1 ngày cái xe ko cánh mà bay, chú cứ tưởng cô giấu đi trêu chú, hoặc cô bán đi nhưng ko nói với chú, cô bảo là cô bán cho trộm, http://www.blogger.com/img/blank.gifmãi rồi chú mới tin. Sau chú mua cho thằng Hoàng Anhhttp://www.blogger.com/img/blank.gif 1 cái xe đạp nhìn thể thao lắm, Linh chưa thấy nó đi cái xe đấy bao giờ, chỉ thấy chú thường xuyên đi, có lần cô Hữu đi, đội mũ bảo hiểm nhìn hay lắm.
Sáng gọi cho Thành chuột, nó cười hì hì bảo chị ko nói gì với em ah, kẹo mút nhá, hì hì thế cũng đc. Linh rất thích nhìn thằng Thành cười, răng thưa ngộ lắm, dễ thương, giống Kim Anh. Gọi cho Nam lùn, nó có vẻ hí hửng lắm, hôm nay là ngày pờ rồ đàn ông mà. Gọi cho chồng, chồng dặn phải báo với mọi người kẻo lại dỗi, Linh tính ko bằng trời tính mà, hy vọng hum nay ko như hum trc, buồn lắm đấy.
Linh biết rồi, Linh bị ngộ độc quả quýt nhỏ. Chị Xuân bảo thằng Lâm nhà chị nhồi mãi mới đc bát cơm, ăn nửa quả quýt xong nôn hết cả cơm ra. Ngày xửa ngày xưa có lần Linh ăn dâu tây ko thèm rửa, thế là bị ngộ độc, đau bụng buồn nôn nhưng ko nôn đc, như kiểu say xe í, có lần Linh bị ốm, bác Lân lấy nhầm thuốc say xe cho Linh, thế là cả đêm ko ngủ đc chỉ buồn nôn thôi. Chiều cố về sớm thôi, khó chịu quá.
À tìm đc cái này hay lắm, thích văn phong của bác này http://hieuminh.org/2010/06/28/tu-bata-favorite-den-babeta/

Monday, February 27, 2012

Mưa có vui như em và anh...

Mưa khóc lạnh lùng khi buồn và nhớ thương em rất nhiều.
Đó là câu Linh rất thích trong 1 bài hát rất rất thích.
Tối nay lại mưa, mưa lất phất bay bay lạnh buốt.
Linh rất thích đứng dưới mái hiên nhìn mưa dưới bóng điện cao áp.
Những người mà Linh yêu đều ko thích điều này.
Linh thích bình yên, Linh thích những khoảng lặng, thích đc ngồi lặng yên cùng người đó suy nghĩ vẩn vơ.
Đừng nói gì cả, cứ để mặc thời gian trôi, chỉ cần nhìn thấy anh là đủ rồi.

Thursday, February 23, 2012

But if u feel like i feel

Please let me know that it's real...

I love you, baby.
Trust in me when I say
Oh, pretty baby,
Don't bring me down, I pray.
Oh, pretty baby, now that I found you, stay
And let me love you, baby.
Let me love you.

Chồng thích bài này nên có lần vợ hát thử, hỏi chồng xem có gần giống ko, chồng bảo: chồng cảm nhận đc. Hic hic, hoá ra trời lạnh nên vợ đút tay vào túi áo, khi hát thì hít vào thở ra để lấy hơi, lúc hít vào ko sao nhưng thở ra thì chạm vào chồng nên chồng cảm nhận đc.

Nhưng giờ chẳng quan trọng nữa rồi. Linh chẳng biết làm gì cả, Linh ko muốn buông xuôi đâu. Cảm giác thiếu thiếu và hụt hẫng. Cảm giác một lỗ hổng ở ngực đủ lớn để khóc trong mơ một cách vô thức.