Thursday, September 27, 2012
Ngào ngạt hoa sữa thơm
Tại sao lại tên là hoa sữa nhỉ, nó thơm ngọt đậm thế cơ mà.
Linh rất thích tối tối đi làm về ngửi mùi hoa sữa nồng nặc. Nhìn hoa nó bé bé xanh xanh thế mà thơm mãnh liệt nhỉ. Tối nay tự thưởng cho mình một buổi đạp xe loanh quoanh hít hà cái mùi mà em Hương vừa đi vừa bịt mũi.
Chiều qua Nguyên bảo nhà Nam đốm đang sửa, chắc cũng sắp cưới, thế mà trưa nay Linh lại mơ Nguyên và Thảo béo cưới, đám cưới ở trên tầng 2 nhà hàng, chẳng thấy khách đâu cả, có mỗi Linh mà lại bắt Linh leo thang lên.
Trưa đang lúi húi tìm cái chai để xin nước mơ nhà ông về ngậm xem có đỡ ho ko thì có đứa gọi chị Linh, ngẩng lên thấy quen quen nhưng chưa nhớ ra, nó đi rồi mới nhớ ra nó là Thảo ở Lai Châu. Đi nửa đường cái chai bay khỏi giỏ xe, thôi mai xin vậy. Mẹ bảo xuống nhà dì Đức xin mật ong nhưng ngại, dì lại hỏi sao ko đi học, ngại thật, anh Nhu bảo cô Hoa ko giỏi, giờ học cô mà để cô biết làm ở đâu chắc cô điên mất.
Ôi làm thế nào để hết ho nhỉ, ông bảo ko chữa nó thành mãn tính đấy. Hồi tháng 7 cũng ho gần tháng, nghỉ đi bơi nửa tháng là hết ho, công nhận cái nước bể bơi sạch thật. Giờ có bơi lặn gì đâu, lúc nào cũng đeo khẩu trang, tối đi ngủ còn quàng khăn nữa sao cứ ho mãi thế. Chân Linh có nhiều đốm trắng lắm, mẹ bảo tại đi bơi, kệ chẳng bôi cái gì, hôm nào nắng nóng cũng mặc váy cho chân đen đi mà ko ăn thua, có sao ko nhỉ.
Lại kể lể rồi nhỉ!
Buồn chẳng muốn làm gì cả. Bận nên đỡ buồn hơn. Cứ khi nào ăn kẹo mút lại nghĩ đến câu của Nam đốm: mạnh mẽ lên. Thấy mình chẳng mạnh mẽ hơn mà chỉ thấy vô cảm hơn.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment