Hôm nay ko biết là ngày gì mà Linh bị nhầm địa chỉ, nhầm tầng mấy lần, phải hỏi đường rất nhiều người. Trong cái rủi cũng có cái may, toàn gặp những nguời dễ tính, sáng nay in thế nào lại mất tên người ký, ko ngờ thay người ký thế là đỡ phải in lại, chiều may mà có tờ giấy than để viết vào cái hoá đơn. Chị Thanh bảo lần trước mời họ đứng tên hoá đơn họ ko chịu, hnay lại đòi ghi vào.
Lúc vào tỉnh uỷ, Linh hỏi anh gác cổng, anh chỉ lên tầng 2, lên tầng 2 gặp 1 chú, chú chỉ lên tầng 3, lên tầng 3 ngó ngiêng đến tận... wc mà ko thấy bèn leo tầng 4, gặp 1 cô thì cô chỉ phòng bên cạnh, phòng bên cạnh toàn máy móc, phòng bên cạnh nữa có 3 chú đang ngồi ăn me + táo mèo + củ đậu, ôi thơm nức mũi. Lúc về Linh trêu anh gác cổng là phải cập nhật lại sơ đồ cơ quan đi, phòng đấy trên tầng 4 cơ, anh này nói thế à và nhìn Linh ko chớp mắt, ko ngạc nhiên, lại càng ko cười. Sợ thật, chắc thói quen nghề nghiệp. Linh mà là bộ trưởng bộ công an hoặc giáo dục hoặc y tế, hoặc giám đốc cty vệ sĩ, Linh sẽ “huấn luyện” cho mọi người mỉm cười và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Nụ cười sẽ mang lại sự tin cậy, hoặc sự nghi ngờ, lừa đảo như chơi đấy. Ở xổ số Linh cũng hay mỉm cười, nhưng ít thôi, và luôn cúi mặt xuống, giấu ánh mắt qua tóc mái, chỉ vì mình ko có 3 đầu 6 tay, ko thể làm giúp mọi người đc, biết là họ hay làm sai sót, nếu người khác làm thì họ sẽ bị mắng ngay nhưng nhiều quá làm ko suể. Sau khi cô Thuý nghỉ thì Linh rất đc chú Thể tín nhiệm, cái gì cũng gọi Linh, ko làm thì ngại vì chú Thể nhiều lắm. Giờ mới hiểu tại sao cô Thuý ko đc các đại lý quý mến, vì cô mải làm cho chú Thể nên mặc kệ các nhà kia.
Xổ số lại có người mới. Thằng Long bảo ai mới cũng qua tay Linh. Nghe ghê ghê, nhưng đúng thế đấy. Ko biết những người ấy thế nào nhưng Linh thích những người như Linh vì nhiệt tình chỉ bảo. Chị Thanh rất bận, nhiều việc nên Linh xuống phụ cho chị nhiều, Hằng ko thích như thế, Linh thì thích, chị Thanh ko thù dai, ko chấp vặt, ko nóng tính. Thuý thì cũng có nhiều việc lặt vặt, Linh cũng thích những việc như thế, có nhiều cái rất thú vị. Yến thì hơi buồn cười, bảo Linh làm báo giá nhưng chẳng có cơ sở gì để làm cả, ngay như chị Thanh thủ kho và Hằng kinh doanh còn bị chê vì tội ko biết cứ sao chép lung tung thì làm sao Linh biết đc. Công nhận là Linh hơi chậm và ngố, nhưng cái gì cũng dần dần chứ. Linh thích chú Quang, chỉ bảo tận tình, thậm chí nhiều cái chú nói rồi chú làm luôn cho. Đứng trước Yến thì Linh cảm thấy rất mất tự tin, cảm thấy mình thật bé nhỏ và khờ khạo; đứng trước chú Quang thì cảm thấy mình kém cỏi và tội lỗi, tại vì mình ko làm đc hoàn toàn công việc đc giao, lúc nào cũng chỉ tương đối thôi.
Hôm nay trời đẹp nhỉ, ko nắng gắt, ko quá nóng, ko quá lạnh, một vầng trăng cô đơn và một ngôi sao cô đơn.
No comments:
Post a Comment