Ngưu Lang – Chức Nữ là một truyện tình yêu cảm động. Bởi tình yêu lứa đôi là thuộc tính của con người. Những chuyện về tình yêu luôn được mọi người đón nhận nồng nhiệt. Giá trị vượt thời gian, thiên thu vạn đại của chuyện tình Ngưu Lang – Chức Nữ là ở lòng chung thủy và tính hành động. Trong hoàn cảnh trời đất xa nhau giống như âm dương cách biệt họ không cam chịu cảnh chia lìa than khóc cho nhau, vẫn nỗ lực hết mình để gặp nhau nối lại duyên xưa. Và họ đã làm được, tuy không trọn vẹn. Rõ ràng, ở chuyện tình này, giá trị “tiên yêu người phàm”, “chung thủy chờ đợi” xếp sau giá trị hành động. Song, kết quả của hành động không làm người ta hài lòng, day dứt mãi không thôi...
Đến thời kỳ kỹ thuật số chinh phục vũ trụ, cắc cớ gì đâu, có một nhà báo muốn đi tận cùng của vấn đề, không chấp nhận cái kết thỏa hiệp nửa vời nên đã bám theo tàu vũ trụ tiếp cận được với trời, chất vấn trời về chuyện chia rẽ đôi uyên ương Ngưu Lang – Chức Nữ. Trời cười bảo: “Họ lấy nhau theo kiểu trần gian thế quái nào được. Ở trên trời, tiên luôn trẻ đẹp. Vĩnh viễn trẻ đẹp. Không sinh đẻ, không chết. Nếu xuống hạ giới phàm trần các ngươi, chỉ một năm thôi, Chức Nữ thành bà già 360 tuổi. Các ông tưởng tượng xem, một chàng trai vạm vỡ có thể sống hạnh phúc vợ chồng với bà già trăm tuổi không?”.
Trời có vẻ ưu tư, trầm lắng, nói lời tâm sự: “Thực ra, tụi tôi đâu có muốn cảnh chia lìa lứa đôi. Từ xa xưa chúng tôi đã nêu ra giải pháp Ngưu Lang phấn đấu để trở thành người trời, lên trời định cư. Đã lên trời rồi, cuộc hôn nhân Ngưu Lang – Chức Nữ đương nhiên là thành, là trọn vẹn. Anh ta không chịu làm dân của trời, chỉ tìm cách lên trời đòi đưa Chức Nữ xuống đất. Ta biết quá rõ cuộc sống dưới đất của các ngươi. Đàn ông, đàn bà các ngươi lo giữ quyền lực, giữ tiền bạc, danh vọng hơn là giữ hôn nhân tình yêu. Thiếu gì đôi vợ chồng mới lấy nhau chưa được năm đã ly dị, đã đánh lộn gây thương tích cho nhau. Ta nói thật, thời buổi hiện nay ở dưới mặt đất các ngươi, hôn nhân là thứ thiếu bền vững nhất”.
Cuối cùng trời phán: “Đoạn kết của Ngưu Lang – Chức Nữ thế là được rồi. Ta nên chấp nhận kết quả tinh thần. Các ngươi đừng có tôn sùng giá trị vật chất thái quá”. Trời tiễn nhà báo về đất, cười cười nói thêm: “Nếu các ngươi muốn có một kết thúc vật chất trọn vẹn, các ngươi bảo Ngưu Lang lấy vợ đi. Khi đó, các ngươi sẽ không có tháng bảy mưa ngâu, không có cầu ô thước. Nhưng ta cảnh báo trước, Chức Nữ tuy là tiên nhưng vẫn là đàn bà. Một khi đàn bà không khóc than nữa, sẽ là gì, các ngươi biết rõ hậu quả... Tốt nhất, theo ta, các ngươi cứ chấp nhận chuyện tình này ở dạng nguyên thủy. Lửng lơ nó có cái hay của lửng lơ...”.
Nhà báo tìm gặp Ngưu Lang để phỏng vấn. Thời buổi thông tin đa chiều, bạn đọc không chấp nhận lý giải từ một phía nhà trời. Ngưu Lang cao lớn vạm vỡ, vẫn là một dạng lực điền. Thay vì chăn trâu, chàng tu sửa máy cày hiện đại. Nhà báo bật máy ghi âm, hỏi: “Xin anh cho biết cảm nghĩ về mối tình của anh với Chức Nữ”. Chàng Ngưu nổi cơn thịnh nộ, vung mỏ lết bằng thép nguyên chất, hét to: “Đây là chuyện riêng tư. Hỏi, hỏi cái con khỉ”. Nhà báo vốn dĩ có dư thừa can đảm, dũng khí, cãi lại: - Nhưng đây là vấn đề lịch sử, vấn đề nhân quyền.
Chàng Ngưu thay mỏ lết bằng búa tạ, lạnh lẽo bảo: - Không có lịch sử, nhân quyền gì hết. Đây là chuyện tình yêu. Chuyện tình nào cũng có cái sướng, cái khổ, tò mò làm gì... Biến ngay!
Nhà báo hãi cái búa tạ, vội vã rút êm, dù vẫn thắc mắc vì sao Ngưu Lang không phấn đấu làm công dân nhà trời để sống trọn vẹn với Chức Nữ... Tháng bảy vẫn có mưa, nhiều ít gì cũng mưa...
www.dieulinh86
08/18/2007 19:09:09
No comments:
Post a Comment