Friday, August 7, 2009

que^ hu*o*ng la` chum` KHE^' ngot

Chiều nay đang giặt thì Nga đến tưởng khoe xe mới chứ hóa ra là đi chụp ảnh. Nga chưa đi làm vội mà đi học liên thông lên cao đẳng năm rưỡi nữa. dự định thứ 2 đi mua xe máy (chắc đi xem thôi vì hôm đó xe mới lên) Nga định mua ultimo màu đỏ. thứ 3 này bác Nga sẽ đưa đi xin việc nhưng tối thứ 7 bố Đức gọi lên bảo cứ học tiếp để xin việc cho dễ. ui. tiếc cho Hồng Hiền quá. nếu Hiền dc đi học liên thông đại học thì hay nhỉ. nhất cự li mà hehehe hahaha hihi.
lúc về 2 đứa qua nhà Nam chơi. ăn khế nữa nhà Nam có khá nhìu cây khổ qua nhưng cuối mùa nên qủa bé teo. mình rất nhớ cây muớp đắng nhà cô giáo trên thuận châu. quả bé tẹo nhưng tròn xoe. chín đỏ. hạt nho nhỏ màng đỏ rực trong màu đen đen.
khế làm mình nhớ hồi cấp 3 hay dc ăn khế mẹ mua hoặc ở lớp. mình thích khế nhà Kiên bẩn và nhà Ly quả nhỏ mọng ngọt. bọn Phương còn ăn khế phun thuốc nhà Ly nhưng ko đứa nào bị sao cả. tại ít thuốc hoặc thuốc đểu vì mới phun buổi sáng mà trưa bọn nó đã ăn rồi.
hồi bé thấy ở quê rất nhiều khế và hay nấu canh khế hơn trên sơn la mình. khế quả to múi mỏng chín vàng chanh và chua loét. để nấu canh là chính. bây giờ thì mới biết thích khế to. khế đài loan quả hơi tím đỏ. ngọt và vừa nước ăn no mà ko sợ đau bụng. khế thường cũng quả to nhiều nước múi dày và cũng khá ngọt. hôm cả bọn vào nhà khánh cụt chơi nam gọt khế còn lâm thì mời nhiệt tình thấy linh ko ăn thì đưa hẳn vào tay bắt ăn. lâm rất tình cảm và quý nhi đồng . chắc tại má nhi đồng mũm mĩm như má huệ béo :D
khế còn làm mình nhớ Thúy nữa nhà Thúy có cây khế ko to như cây nhà nam hay kiên bẩn chắc còn nhỏ hơn cây nhà Ly nhưng cao hơn một chút vậy mà sai lặc lè như cây nhà bạn gì gì ở thuận châu cũng thế bé teo mà hơn chục quả trĩu xuống. nhà bà Hải cũng có khế trông ko ngon nhưng ăn ngon ra phết.
về quê ko dc nhiều mà cũng ko ăn hay đi chợ nhiều nen ko biết khế ở quê ngon cỡ nào. chỉ thấy hồi bé bé nghe bài hát "quê hương là chùm khế ngọt cho con trèo hái mỗi ngày" thì thấy thích lắm. thấy ngon hẳn. nhớ quê nhớ hồi bé về quê nhớ một người rất vĩ đại.
ah. hôm nay có nguyệt thực. mấy năm nữa mới có tiếp nhưng ko xem dc. tiếc thế. tại trời nhiều mây quá. hồi bé mình dc thấy nhật thực rồi mà mong sống khỏe mạnh minh mẫn đến khi xem dc nhật thực lần thứ 2 trong đời. mình dễ bị bệnh lắm. bệnh quên í. thế nên giờ thấy mình thật khỏe vì nhớ dc nhiều dc lâu. Thế là mùa thu đến và mình sẵn sàng cho mùa đông đi luôn rồi. vì tối qua mình và hồng hiền đi ăn chè mặc dù trời mưa mưa. đi ăn chè nếp cẩm trộn sữa chua. ngon chưa từng thấy và ấm áp lạ thường. mình luôn mong dc đi chơi mùa thu có mưa và lạnh với bất cứ ai cũng dc. tại khó tìm dc người đi cùng. nhà mình có thêm một cành hoa sữa nữa rồi. có 6 chùm thôi. chùm ra đầu tiên thì chẳng lớn thêm là mấy. có mấy lộc non đỏ và nắng vàng sớm mai làm nó rực lên non tươi nhưng cứng cáp. mình có thể ngắm cả ngày cũng dc

Quê hương - Đỗ Trung Quân
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ ...


Homeland

Mother, what is a home land?
…that my teacher say I must cherish
Mother, what is a home land?
…that everyone misses so much

Home land is where the sweet carambola grows…
Where you climb to pluck fruit everyday,
Home land is the old path to school…
Where you run home chasing yellow butterflies.

Home land is where a blue- green kite flies…
Happily in amongst the youth on grassy fields,
Home land is where a little ferry lies…
Gently rippling the home rivers waters

Home land is a little bamboo bridge…
With mother in a crooked Palm-leaf hat,
It is perfumed field flowers and sweet native grass…
Drifting into my sleep on long summer nights

Home land is warm loving arms…
To lay asleep throughout the night’s rain,
Home land is the bright moon at night…
Where areca flowers scatter upon the veranda floor

Home land is a patch of pumpkin flowers…
And a violet Malabar spinach hedge,
It is the red on a fence of Hibiscus veins…
And the color of a magnificent white pure lotus.

Everyone has only but one Home land…
Just like everyone only one birth mother,
Home land…
Does anyone not miss so dearly …?

www.dieulinh86
08/28/2007 07:24:51

No comments: