Nhìn qua là biết Linh vừa đi chơi về. Đen quá. Đen khủng khiếp luôn. Thật là thích.
Hà nói là đi tắm biển 1 tuần về mọi người bảo trắng ra. Thật tội nghiệp. Phải đen như Linh mới thích chứ.
Ôi 6 ngày thật tuyệt vời, vui và thú vị. Một kỳ nghỉ hè thật hot. Mẹ nói đi như chạy sô, nhanh quá. Linh thấy vừa vừa. Tiếc nhất là ko đc nói chuyện với anh Tín nhiều hơn.
Ko dự tính và cũng ko xếp lịch trước, 2 chị em cứ thế là đi thôi. Thứ 7 đi mà thứ 6 Linh vẫn làm tối, 11h kém mới về nhà, sáng hôm sau dậy như bình thường ăn sáng rồi mới xếp quần áo đi. Mẹ và Nam cứ thích đi xe space trong khi biết thừa là lần trước Linh đi say phát sợ, đòi gọi điện đặt chỗ nhưng Linh kệ, cứ xuống bến gặp xe nào thì đi xe nấy.
6h kém mới đến nhà anh Dũng, ăn cơm tắm giặt xong 2 chị em đi chợ đêm, em Hương còn ngơ ngác: đi sớm thế á. Hic hic may mà chị Linh bảo đi chứ chẳng biết đi lúc nào khác, em Hương tiếc lắm, lần nào đi cũng chỉ đc nửa đường là phải về, vẫn chưa đã vẫn chưa mua đc nhiều.
Sáng chủ nhật linh và Hương đi luợn phố phường rồi về chơi với Bốp, chiều sang nhà cô Hợp, tối sang nhà anh Trung chơi với Khộp. Hô hô ko ngờ thằng cháu này của Linh đầu gấu đến thế, nghịch ngợm bướng bỉnh và hơi hư, nhưng cũng yêu lắm. Cô Hợp mà biết bọn Linh đến thì thể nào cũng mua tôm và gà nhưng cô đi trực, có mỗi anh Sơn và Trang ở nhà, cả Toàn - người yêu của Trang nữa, thằng này cũng biết Linh nên quyết định ở lại ăn cơm tối lùa lũ vịt đi chơi. Vì mất điện nên mua đậu về rán ăn với bún mắm tôm. Đầu bếp rán đậu ko bị dính là Toàn béo, vì nó béo nên nó ko cho phép ai nói từ béo, phải nói là mặt tròn, lúc sau Trang bảo nó béo Linh sửa lại là mặt tròn, nó khoái lắm.
Sáng thứ 2 về quê ngoại. Ông bà ngoại ở SL nhưng còn bà Hải - chị dâu của ông ngoại là người gần gũi nhất. Thương bà lắm, ước gì cuối năm và hè sang năm đc về ở với bà mấy hôm. Ông ngoại gọi điện nói 2 cháu về làm bà vui quá ko ngủ đc, sáng sớm bà dậy mua cá về kho và nấu canh cá với chuối. Ko biết em Hương ăn thấy hợp hay vì ko có gì ăn nên ăn rất nhiều canh cá, Hương ko thích ăn cá đâu, bị hóc xương mà.
Đến chiều thì bác Nguyệt bác Động cùng 2 đứa trẻ con về. Tự nhiên mọi người về ko báo trước cho bà làm bà mừng lắm, tuy mất điện nhưng lại vui hơn, mọi người dải chiếu ra ăn cơm ngoài sân, mùa hè nên 7h trời vẫn sáng lắm.
Ở quê khổ thật, ăn cơm sớm rồi đi ngủ cho đỡ tốn điện, nhà bà chẳng có nến đâu, chỉ có đèn dầu ở bàn thờ thôi, nhà nào giàu hơn thì có đèn nạp. Điện thoại của em Hương hết sạch pin còn của Linh thì còn mỗi vạch nên ko dám bật đèn. Ba bà cháu sang nhà bà bác chơi, bà chị của bà ngoại í, lúc về mua dừa và nước khoáng về uống.
Ôi vui lắm, nhà bác Nguyệt đi chơi rồi mượn đc cái xe máy, hỏi thì bác đùa là nhặt đc, thế là 3 bà cháu cũng đùa là nhặt đc 2 quả dừa, 1 cục đá và 2 chai nước khoáng. Ở quê máy bay dân sự lượn qua suốt, nhấp nháy đèn xanh xanh đỏ đỏ nên trêu là máy bay làm rơi.
Sáng thứ 3, mua bánh nếp và bánh tẻ về ăn, bánh nếp thì hơi chua còn bánh tẻ thực ra là bánh rắn, bột gạo tẻ gì mà cứng như đá í, ăn cũng khá bùi, đúng là xa quê có khác, về thấy cái gì cũng lạ. Ăn xong ra chùa thắp hương. Vụ này mới buồn cuời này, sân chùa rộng lắm, sạch đẹp, có hoa đại rất thơm, thấy có 2 cái võng nên Linh Hương và bác Nguyệt ra ngồi chờ bác giữ chìa khoá; chờ lâu quá 3 bác cháu ra uỷ ban đóng dấu ở giấy nghỉ phép của bác Nguyệt, lúc sau quay lại vẫn chưa thấy mở cửa chùa, có 1 bác đang ngồi ở võng, em Hương ra ngồi cái võng còn lại thì ...bịch, đứt dây, quay ra thấy bác kia đang nằm dưới đất, con bé ngơ ngác ko hiểu vì sao. Hoá ra 2 cái võng buộc ở 1 gốc cây bằng 1 sợi dây thép, khổ thân bác kia, bị đập đầu vào cái bậc nên u đầu ra.
Cứ ngồi ở sân chùa mà ko để lang thang, lúc sau Linh ra đọc nội quy ở chùa mới phát hiện ra ngay sau chùa là ao sen, ôi to và đẹp lắm, mùa hè là mùa sen nhưng Linh chưa bao giờ thấy sen nào to như thế. Cái ao bé tẹo mà bao nhiêu hoa và lá, có 1 bọn trẻ con còn vào chùa xin lá làm mũ nữa mà. Thích ghê. Bà bào sen của bác Phong đấy, ôi tự hào quá.
Bác Nguyệt và chú xe ôm đưa 2 chị em sang bên quê nội, cách gần 10km thôi. Ngày xưa bố đèo em Hương, mẹ đèo Linh bằng xe đạp từ nội sang ngoại, vui lắm. May mà Linh về bên ngoại trước, ko thì chẳng đi đc đâu.
Buổi trưa bác Lân bác Duyệt mới về, 5h kém ăn giỗ xong 2 bác đi luôn. Thế đấy, nhà giàu nên có quyền lắm.
Bên này cũng mất điện nhưng thuê máy nổ nên đỡ hơn. Tối ngồi ngoài sân hóng gió và nói chuyện với mọi người. Thật hạnh phúc khi mình còn họ hàng.
Vui nhất là lúc chiều, bác Hưng điếc gọi: Hương ơi, em Hương: dạ. Bác Hưng nói ngoan quá kèm theo là tiếng độp độp độp vỗ tay to lắm rồi quay sang Linh gọi Linh ơi, Linh dạ cực to; bác cũng nói ngoan và vỗ tay.
Linh toét miệng gọi bác Hưng ơi, bác cũng dạ nhưng bọn Linh, sợ phạm thượng nhưng Linh vẫn nói bác ngoan quá. Linh hỏi bác có vui ko, bác nói có. Hôm 1-6 anh Hoàng Anh trụ chì cho các bé ở nhà văn hoá, a cũng hỏi bọn nhóc: các em ơiiiiiiiiiiiii, các em có vui ko? giọng điệu hết sức, dám cá là ngày thường gặp bọn lít nhít này anh trợn mắt lên bắt bọn nó chào chú đấy. Cứ khi nào nghe từ ơi kéo dài ra là Linh Hương lại nhớ vụ đấy để cười.
Thêm 1 vụ oái oăm nữa này, 2 chị em thức chờ vượt ngục, đến khi sắp có thì phát hiện ra tivi ko tìm thấy kênh vtv3 đâu cả, dò tìm mãi mới ra thì lại nhiễu và ko có tiếng, thôi đành tự lồng tiếng vậy, hic hic, em Hương xem đc 1 lúc thì lăn ra ngủ, Linh ngồi ngắm anh Wentworth đẹp trai thì cái tivi dở chứng nhiễu sự rồi chuyển sang kênh khác luôn, hu hu Linh nóng trong nóng ngoài mỏ lung tung lại có tiếng, he he hu hu ông trời cho xem đc 15' nữa thì hết phim.
Sáng thứ 4, chú Kiệt dậy hái rau thơm và nấu mì cho mọi người ăn, chú chia phần hết rồi, bảo phải đảo lên, nhân ở dưới đấy, hic hic, ở dưới toàn là lòng mề gà vịt thôi, chú có cách nói rất hay và hài hước lắm, Linh là đứa thích những người biết đùa và hay cười to, chú bảo ở với chú thì cười cả ngày. Công nhận cười cà ngày thật, Linh Hương theo chú ra Quảng Ninh, cô Thanh và em Đức nói cũng hài lắm, vui cực.
Nói vui thì phải là mấy bà trong chợ Uông Bí cơ, Linh và Hương đi chợ sáng chiều mua bao nhiêu thứ vẫn còn muốn mua nữa.
Anh Tín là lạ nhất, nhìn như xưa nhưng già hơn chững chạc hơn, anh xiên xỏ khá lắm.
Có 2 món quà mua ở quê mà Linh thích nhất, 1 là quạt nan bằng lá làm nón đan tròn, 5k/1cái, Linh làm cho 2 cái tha hồ mà quạt. Nhà bà Hải có nhiều quạt mo cau lắm, chả nhẽ lại xin là 1 cái thì ngại.
Món quà thứ 2 là 1 chai nước khoáng, tối hôm ở bên ngoại Linh mua 3 chai nước nhưng cất 1 chai đi mang về làm quà, 4k/1 chai còn vỏ thì 3k/cái, hic hic, tặng cho Nam, hồi bé Nam thích uống nước khoáng lắm. Nam đc hơi bị nhiều quà, toàn do Linh chọn, chai nước ít tiền nhất nhưng tinh thần nhất đấy.
No comments:
Post a Comment