Wednesday, June 2, 2010

Kỳ nghỉ hè của Linh

Kể chuyện 1-6 nha! Hôm qua Linh soạn 1 tin nhắn rồi gửi cho khá nhiều người: Hom nay 1-6 day, co qua cho L ko.
Nhận đc mỗi 1 hồi âm của Khánh cụt, nó bảo chờ nó đi học về đã. Linh nhắn lại là phải bất ngờ đấy. Bất ngờ thật, 9h30 thấy Nguyên mặc sơmi + quần soóc đứng trước cửa, nhìn buồn cười lắm, càng buồn cười hơn khi thái độ và cách nói của Nguyên.
Nguyên ơi Linh buồn cười lắm, Linh đau má vì cười đây này. Chắc cả Nguyên và Lâm đều nhìn Linh và Khánh cụt với suy nghĩ: à biết rồi nhá... Ha ha ha, khổ quá tối qua Linh ko nghĩ ra, Linh cũng ko biết gì, đến sáng nay tổng đài gửi trả lại tin nhắn của Nguyên thì con bé mới ngớ ra, và cứ ngồi cười thôi.
Ngày trước Linh viết cũng làm Nguyên nghĩ Linh và Khánh cụt, giờ Linh cũng viết và cũng làm mọi người tưởng bở, thích thế.
Linh đc biết có 2 độc giả thường xuyên của Linh là Trương Hiền và Nguyên, Hiền nói theo những gì Linh viết thì Linh chưa rung rinh ai cả, chỉ yêu đời quá thôi, ko biết Hiền có thấy liệu Khánh cụt có khả năng ko?
A men
Sáng ko để chuông nhưng vẫn dậy sớm, ko phải theo thói quen mà là theo tâm trạng. 21 ngày đi làm thì chỉ có 1 ngày chủ nhật Linh thấy thoải mái nên tự dậy, còn lại thì chờ điện thoại í éo gọi dậy. Tâm trạng gì làm Linh thoải mái vậy? Linh bị đuổi việc. Uhm nói là đuổi việc thì ko hẳn, Linh đi thử việc thôi mà, nên phải nói là Linh ko đc nhận làm. Thử việc nhưng mà làm thật, có thưởng có phạt, Linh mất 78k đấy.
Buổi sáng ngày 31-5, gần hết giờ Hương được triệu tập sang nhà cống Quỳnh, mãi 11h30 vẫn chưa thấy về, chiều lúc 2 bà chưa đến nó hỏi: nếu bà ko đc chọn thì bà có buồn ko? Linh nói luôn: tôi mừng quá đi chứ. Linh mừng lắm, đúng là cầu đc ước thấy mà, nhưng cũng hơi buồn, vì sao ư, vì Linh sẽ đi đâu, làm gì. Uhm mọi sự kết thúc cũng là sự khởi đầu. Linh kết thúc chỗ này thì bắt đầu chỗ khác, Linh luôn xin các cụ phù hộ cho Linh tìm đc công việc phù hợp và ổn định mà, chắc chỗ này ko hợp. Linh chuẩn bị tinh thần từ lâu rồi nên bàn giao hết mọi thứ cho Hương rất nhanh chóng. Chị Huê và chị Liên bảo ko phải gặp bác Lục đâu nhưng Linh cứ lên gặp, bác bảo mai đến bác trả lương cho. Có lẽ Linh thích tiền nên sáng hôm sau dậy sớm thật, ăn sáng dọn dẹp chọn giờ rồi đi lĩnh lương, 20 ngày công đc 1củ, thích ko, tổng cộng cả tháng Linh làm ở 3 chỗ, đc 1,8tr đó, Linh giỏi ko, cả tháng làm ko nghỉ ngày nào hết. Linh chỉ thích lúc đưa tiền cho mẹ thôi. Chỉ mong mình giàu thật giàu để mẹ đc đi du lịch, mua sắm, và nấu cơm cho 2 chị em về ăn.
Dương nói sẽ về Mai Sơn nên rủ Linh ra rặng tếch uống trà đá. Linh định lên văn phòng chơi nhưng Linh mặc áo phông quần ngố nên hơi ngại, thật buồn cười vì đi gặp giám đốc doanh nghiệp để lấy lương thì ko ngaị nhưng vào chơi ở văn phòng có 3 cô kế toán thì lại ngại, quan trọng nhất là Linh ko thích nói chuyện tiền nong với mấy ng đó, thế nên Linh đến trước Dương, ngồi nhắn tin cho Nam rủ chiều đi chơi. Nam bảo có bí mật chờ Linh nên Linh cứ ngồi cười 1 mình. Lúc đến bàn bên cạnh có 2 người ngồi rồi, có 1 anh nhìn Linh và cười, Linh tưởng người quen nên cười lại, a ấy bảo sang bàn a nói chuyện, hic hic, Linh bảo e chờ bạn rồi, a ấy xin lỗi là nhầm người, làm quen luôn, tên là Hùng, Linh lưu tên là Hung 1.6
Vì tự nhiên có bạn mới, lại có điều chờ đợi Linh buổi chiều nên Linh rất vui, nói rất nhiều. Dương rất buồn chán và tuyệt vọng, bị đuổi việc do xích mích mà lỗi tại Dương, ngược hẳn với Linh, nghỉ việc mà vui vẻ hào hứng, buồn đc chút ít thì lại vui ngay. Chắc Linh chẳng chia sẻ cho Dương chút ít niềm vui nào cả, Dương bảo Linh nói nhiều câu hay, Dương sẽ suy nghĩ tích cực hơn nhưng chẳng biết thế nào đc.
Buổi chiều Linh tò mò quá chẳng ngủ đc, mẹ đi nằm ghế mát xa hay ghế gì gì í nên gọi Linh dậy, dặn nghỉ việc rồi thì ở nhà dọn dẹp trông nhà bán hàng.. Linh dạ dạ vâng vâng xong thì Nam đến, thế là đóng cửa đi chơi luôn.
Thú vị thật, Trung cảnh mượn xe của Nam nên Nam phải đi xe của nó, con Manchester đỏ í, Linh với Nam đi vào gần suối nước nóng, vào Phiêng Ngùa - Chiềng Xôm rồi đi đường bể bơi, đi hết đường luôn. Phía cuối con đường là ngõ cụt, lúc đấy mới bị chết máy. Nam bảo cái xe này tính đến lúc đấy thì Linh là girl đc đi lâu nhất và xa nhất đấy, mặc dù mua khá lâu rồi nhưng ko dám đèo gái, tại xe cổ nên thỉnh thoảng hỏng giữa đường, phải kéo đẩy mệt nghỉ, đạp nổ mỏi chân, mà cần đạp lại sát chỗ để chân quá nên nếu ngồi trên xe đạp thì có nguy cơ bay mắt cá, Nam khoe cái sẹo do đạp nhiều, nói là chỗ đấy yên tâm ko mọc đc lông nữa hehe. Trời nắng chói chang, Linh với Nam lang thang từ 2 rưỡi nên da cháy nắng luôn. Linh đi dép rọ, bỏ dép ra nhìn thấy 1 chấm, 2 chấm, 3 chấm, 4 chấm rồi 6 chấm. Nắng xuyên qua lỗ ở dép, nhìn mấy chấm tròn song song như ở đầu ông sư í hí hí hí.
Chán rồi 2 đứa lên đồi thanh niên uống trà đá, gặp 1 anh người quen, anh ấy đi 67, cứ khen xe Trung cảnh đẹp, dạo này SLa lắm xe cổ như Vespa, cup, 67. Nắng gắt quá Linh ko mặc váy nhưng cứ ngồi 1 bên, quay lưng lại với mặt trời, lúc leo đồi lần nữa thì bị đổi hướng nên Linh quát Nam là nắng hết Linh rồi, ko chốn chỗ nào đc thì Nam cứ cười há há Linh ngồi thế từ lúc nào vậy. Nhớ ngày xưa Nam hay đèo Linh bằng xe cup của mẹ Nam, chỗ ngồi sau rộng và thoải mái nên Linh rất yên tâm ngồi quay ngược lại, đường xóc hoặc vào cua cũng hơi sợ rơi.
Cả buổi chiều lang thang bao nhiêu chỗ nên xăng tiêu hao rất nhiều, Nam nói với Trung cảnh là chỉ đi trà đá thôi, trước đấy Trung cảnh bảo mọi người là xe nó ko tốn xăng đâu nhưng sau 1 chiều đi trà đá của Linh và Nam thì Trung cảnh cũng phải ngậm ngùi: xe này tốn xăng thật. He he he. Chuyện cái xe vẫn chưa dừng ở đấy vì hôm sau nó bị hỏng, Linh trêu là nó thích Linh rồi.
Nghĩ lại thấy Linh hơi hâm. Chuyện Dương và Khánh cụt, hơi hơi giống nhau. Cách Nguyên nói và nhìn giống giống cách anh Thanh nói hôm 4 người đi ăn cơm trưa, cứ khích khích và ám chỉ, Linh đc làm nhân vật nữ chính, ngơ ngác và thấy mình thật tội nghiệp. Linh thấy ấm ức cho mình và áy náy với người kia lắm. Nhưng nghĩ lại thì ko nên áy náy, tội lỗi ko phải tại Linh mà.
Ôi 1 ngày vui.
Ngày nghỉ hè đầu tiên đây. Thú vị và bất ngờ, cuộc sống thật tuyệt, đúng ko!




No comments: