Tuesday, July 27, 2010

con gái hay con trai

Một tổng thể mâu thuẫn là vì từ bé ở nhà ông bà trong xóm toàn con trai, mỗi mình là con gái nên ko có ai chơi cùng, ôm búp bê đi chơi thì bị bọn con trai bẻ chân làm đùi gà, vừa buồn cười vừa thương con búp bê. Ông bà và các cậu các dì lớn hết rồi nên ko chơi cùng, cũng ko cho đi chơi, thế nên chỉ uớc là con trai để đc trốn đi chơi, hoặc có đứa gọi đi chơi. Hồi bé Linh tồ tẹt lắm, hiền và ngố, có lần khóc vì dì Tâm bắt đi mua bánh mỳ ba tê, Linh chưa đi mua bao giờ, ko nhớ đã đc ăn lần nào chưa nên ko biết phải mua ở đâu, họ bán như thế nào.
Nhà ở gần trường nên đi học là về nhà, ko biết là đi học ko phải chỉ học những gì cô dạy mà còn đc chơi với các bạn, học các bạn. Chẳng biết là đc đến nhà bạn chơi nên chẳng bao giờ đến nhà bạn cùng lớp chơi. Duy nhất có 1 lần sinh nhật bạn nên xin ông cho đi, thế nhưng đen đủi là gần nhà bạn ấy có đám ma nên ông ko cho đi.
Linh vẫn nhớ hồi bé đi mẫu giáo như thế nào, tự bộ đi nhé, ngoan cực kỳ. Có 1 đợt họ làm đường, làm rãnh thoát nước, lớp mẫu giáo ở mặt đường, cạnh cái rãnh bé thôi nhưng hồi đó tí hon nên lúc đi thì bên phía đường cao hơn bên lớp nên nhảy sang đc, lúc về ko dám nhảy nên tụt xuống rãnh rồi trèo lên đường. Tội thế, họ mà bắc cái cầu bé tẹo chắc cũng ko dám đi đâu, nhát lắm mà. Thương thế.
Cứ suốt ngày ở nhà thui thủi chơi 1 mình, đến năm lớp 5 thì quả đồi đối diện có 1 nhà chuyển đến, có 1 đứa con gái = tuổi Linh. Nó tên là Hằng, mẹ tên là Toán, cái tên lạ nhỉ, cô ấy gọi Linh là tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, hồi đấy chả biết ông này là ai, tại sao cô lại gọi thế nhưng cô ấy quý nên thỉng thoảng cũng sang chơi, nghe cô gọi như thế thấy hay hay lạ lạ. Trước đấy là nhà của ông Lá, có cô Hoà (chỉ hơn Linh mấy tuổi thôi), thỉng thoảng cô và bạn bè chơi trò cô dâu chú rể thì Linh đc trang trí để là cô dâu, thằng Chung làm chú rể.
Đúng là những gì thơ bé luôn ảnh hưởng rất lớn về sau. Cô Hoà xinh, hiền, người nhỏ nhắn, thông minh dịu dàng lắm. Linh rất thích cô ấy và luôn uớc mình đc như cô ấy, đó là thần tượng đầu tiên của Linh. Ngày xưa và cả bây giờ Linh luôn thần tượng những người thông minh, học giỏi, năng động. Cô Hoà luôn đc làm lớp trưởng này, đc vào đội đeo khăn quàng đỏ rôì vào đoàn đeo huy hiệu, thích cực, cô nói cô xếp hạng thứ 8 của lớp nhưng cô giáo vẫn cho làm lớp trưởng. Hồi đấy chẳng biết học hành để làm gì cả, mà Linh cũng ko biết là học càng nhiều càng tốt nên chẳng bao giờ sang nhà cô học bài cả.
Cô Hoà là một trong số ít thần tượng nữ của Linh, vì khi lớn lớn rồi Linh thấy con trai thông minh nhanh nhạy hơn. Ko phải do sức hút giới tính mà Linh thích con trai hơn con gái, Linh thấy con trai nịnh nọt và nói chuyện luôn có sức hút, sức thuyết phục hơn con gái. Nếu ước mình là ai đó thì Linh thích là con trai hơn.
Thế nhưng hình như ước mơ luôn để trong lòng còn sở thích là để bộc lộ. Đọc lại thấy Linh vui vì là con gái nhiều hơn ngồi nghĩ nếu mình là con trai. Có một lần Linh, Tuyết, Hoa và anh Giang ngồi bốc phét với nhau (chỉ có a Giang bốc phét thôi chứ Linh thì luôn thật thà), a Giang nói là con gái thích lắm, Linh là đứa phản biện nhiều nhất rằng con gái khổ lắm, thiệt lắm, thế nhưng nhạc chờ của Linh lại có mấy bài í éo: là con gái thật tuyệt.
Điều Linh thấy thích nhất khi là con gái là gì nhỉ? Uhm Linh chỉ dễ thương dễ nhìn thôi chứ ko xinh đẹp, nổi bật... thế nên ko có nhiều người ga lăng giúp đỡ, cũng ko có hoa hay quà trong ngày lễ hay sinh nhật... Linh thấy thích nhất khi mình ăn mặc đẹp và đặc biệt, lúc đó mọi người ngắm nhìn và mỉm cười, rất dịu dàng và nhẹ nhàng, chưa bao giờ làm Linh đỏ mặt. Nếu Linh thấy một cô gái như vậy Linh cũng muốn cười như vậy, để xem cô gái ấy có đỏ mặt ko ha ha, còn nếu thấy 1 anh chàng cực đẹp trai, ăn mặc bảnh bao thì còn lâu nhá, ko bao giờ Linh mỉm cười hay nhìn hơi lâu 1 chút đâu (trừ khi là sao nào đấy), con trai kiêu lắm.

No comments: