Từ ngày mai, làm một người hạnh phúc,
Nuôi ngựa, đốn củi, chu du khắp nơi. Từ ngày mai, phải quan tâm đến gạo muối dầu củi
Tôi có một căn nhà,Mặt hướng về biển lớn, xuân đến hoa nở.
Từ ngày mai, tôi sẽ viết thư cho từng người thân.Kể họ nghe hạnh phúc của mình.
Ánh sáng của hạnh phúc đã nói với tôi,Tôi sẽ nói lại với từng người,
Đặt những cái tên dịu dàng cho từng ngọn núi.Người lạ ơi,Tôi cũng xin chúc phúc cho người
Chúc người có một tiền đồ xán lạn,
Chúc người và người yêu mãi bên nhau,Chúc người...
Bài thơ này ở gần cuối truyện nhưng vì Linh thấy nó rất hay nên cho lên đầu, Linh thấy nó rất dễ thương, bạn có thể nói ngày mai bạn sẽ làm điều gì, hoặc bạn đang rất hạnh phúc, nhưng để khẳng định bắt đầu từ ngày mai bạn trở thành người hạnh phúc thì cực khó, mà hạnh phúc ở đây lại rất ngộ. Cái câu sau mới lạ cơ, phải quan tâm đến gạo muối dầu củi, vì sao, vì có một ngôi nhà, chứ ko phải 1 bà vợ hay 2 đứa con. Người này cũng nghĩ hạnh phúc như nước hoa, cái cách họ vẩy đi cũng thật hay. Tối qua Linh đọc và phân tích cho Nam nghe, quên ko hỏi từ ngày mai Nam có làm một người hạnh phúc ko, và người lạ ơi, hãy nói với Linh rằng từ hôm qua bạn đã là người hạnh phúc rồi, giống như Linh này.
Linh rất thích phim Cánh chim và bầu trời, có 2 cậu bé, Lạc Lạc và Đậu Đậu, cực đẹp trai và dễ thương, thế nên khi thấy quyển truyện này Linh đã mượn ngay. Về nhà đọc mới biết Đậu Đậu là con gái, Hứa Đậu Đậu, và cái bìa là 1 cô gái mặc xường xám đỏ. Quyển này mới đầu thì hay, sau thì đc, cuối thì đuối lắm, tô vẽ cho cô gái hoàn hảo quá rồi lại chẳng đâu vào đâu cả. Linh thích suy nghĩ tích cực của cô gái, có nhiều điểm khá giống Linh.
Đây là những câu mà Linh thấy hay, lần này chép lại thôi ko bình loạn nữa đâu.
Đây là những câu mà Linh thấy hay, lần này chép lại thôi ko bình loạn nữa đâu.
Tôi nhìn bóng đêm giống như một cốc nước tinh khiết, nó cũng giống như một dòng nước trong trẻo lạ thường, dù rằng vẫn còn rất lạ lẫm... Màn đêm đen có lẽ sẽ là liều thuốc trị nỗi thương lòng vô cùng hiệu nghiệm. Khi màn đêm buông xống, chúng ta hãy nhắm mắt lại, hãy để bờ mi chúng ta đóng cửa bóng tối ở bên ngoài. Hãy ngủ thật ngon, ko nghĩ gì, cũng ko làm gì cả.
Thời gian, cuộc sống là lưỡi dao phẫu thuật tối ưu nhất, nó gọt giũa và biến đổi con người.
Một người phụ nữ đc đàn ông nhìn ngắm ngưỡng mộ, có thể nói là người ấy phải rất đẹp; một người phụ nữ mà đc một người phụ nữ khác nhìn ngắm, ngưỡng mộ ko chút đố kị thì quả thực người ấy phải nói là tuyệt mĩ.
Một hạt nước rơi xuống bàn tay tôi, ngước mắt lên nhìn, thì ra đó là giọt nước mắt của Kiến. Giọt nước mắt thầm lặng, hoà tan vào trong da thịt tôi. Đôi lúc một giọt nước mắt nhỏ bé cũng có thể mềm yếu một trái tim khô cạn... nơi khoé mắt cô bé có một vật gì đó sáng lấp lánh tràn đầy cảm xúc khó tả.
Nhân chi sơ tính bản thiện. Thiện, chính là đồ trang sức quý giá nhất, ánh sáng của nó làm chói loà mọi thức khác.
Đi đi lại lại, cuộc sống cũng giống như những chuyến tàu điện ngầm, ko bao giờ biết mệt mỏi, cứ thế chuyển bánh, lao đi... và mỗi con người trên đó ai cũng có những bến đỗ của riêng mình.Chuyện xưa thật có một sức mạnh thẩm thấu kinh hồn, nó khiến cho người ta muốn lãng quên mà ko sao làm đc.
Tôi thầm nói với mình rằng, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp, nhất định sẽ tốt đẹp. Tôi tin vào sự công bằng của thượng đế, người vẫn mở to đôi mắt nhân từ của người và nhìn thấu nhân gian. Nhất định người sẽ dành tình cảm phần hơn cho tôi, đứa trẻ khổ sở này, chỉ là vấn đề thời gian thôi. tôi tin rằng người cũng bận rộn lắm.Tính cách tôi có quá nhiều góc cạnh, khô cứng, vừa gặp phải một cơn gió dịu dàng, tôi đã bị tan đi trong đó, trở nên mềm yếu ko chút cảnh giác... Tôi là một cô gái lãng mạn... tôi tin rằng số phận sẽ tạo nên một kỳ tích đối với tôi, nhanh thôi... Tôi ko muốn là một cánh bèo trôi dạt trong gió mưa.
Nếu thuộc về tôi thì cuối cùng sẽ ko thể chạy thoát đi đâu đc.
Có một số nơi, chỉ cần bạn đi qua một lần thì sẽ ko thể quên đc. Có một ai đó, khi bạn đã yêu bạn cũng sẽ ko thể thôi nhung nhớ, vì người đó có một sức hấp dẫn ko gì thay thế đc. Giống như Bắc Kinh nơi tôi đang sống, và giống như Kiến, người mà tôi đang yêu.
No comments:
Post a Comment