Thế Anh bảo cờ tướng thể hiện rõ tính cách con người, thoáng hay kẹt.
Linh ko biết chơi cờ vua (tiếc lắm), cờ tướng thì ko biết tí tẹo tèo teo nào, nếu biết thì chắc chơi lộn xộn lắm, buồn cười lắm, và chắc sẽ thoáng lắm. Nhìn chữ của Linh thì biết, tuy ko to, ko quá tròn, ko quá thưa… nhưng lại rất tốn giấy, nếu viết cột đơn giá hàng trăm triệu (9 chữ số) thì chắc đầu hàng.
Hôm nay thằng Mạnh, sr, em Mạnh chứ, đứng nhìn Linh và nói: suốt ngày thấy viết. Linh rất thích viết, viết tay và đánh máy, ra chữ và ra tâm hồn.
Linh cầm bút hơi chặt, tay yếu mà, hồi bé cầm bút bằng 4 ngón, sau 3 ngón nhưng nhìn cứng lắm, may mà viết ko ấn; thế nên rất thích nhìn người khác viết và nhìn cách cầm bút của họ, nhìn từng chữ hiện ra, nhẹ nhàng và mềm mại. Linh ko ngờ là ông ký nhẹ như thế, chữ ký của Bình thì cảm giác lãng mạn và nghệ sĩ, chữ của anh Phương lớn thì cảm giác hào hoa, đa tình, hè hè, chỉ là cảm nhận thôi chứ Linh ko biết đoán chữ đâu.
Ngồi nghịch nghịch tự nhiên nhìn tay, ôi chai tay, như thế là tốt, càng nhiều hóa đơn càng tốt, rất thích cách chị Thanh nói là Linh "sản xuất" hóa đơn để chị thu tiền.
Xì trét quá nên sang hàng xóm chơi, vui vui, hôm trước còn đc ăn ổi nữa, vội nên chả nhớ nó thế nào :(.
Chiều nay đến sớm để lau nhà nhưng cửa đóng, Linh phởn chí đi vòng ra sau gọi chị Vân mở cửa dưới tầng hầm cho nhưng chị lại tưởng Linh ở trên, phá sản kế hoạch.
Ôi con lợn mà Linh thấy hóa ra là cái xăm ô tô, thảo nào lúc nào cũng thấy lợn nằm ngủ. À có nhiều mận lắm, mận mơ gì đấy, ngắm cái ao nên ko nhìn kỹ.
No comments:
Post a Comment