1. Tinh tế:
Linh rất thích khi Nguyên nhận xét: thằng này tinhte.vn vì quá đúng ấy chứ, ngạc nhiên vô cùng khi nhận ra đây lại là một nhân vật "xa tít chân trời mà gần ngay trước mặt, gần ngay trước mặt nhưng xa tít chân trời". Tuy nhiên niềm vui cũng đi liền với nỗi buồn, Linh nhận ra Nam là người biết về Linh rất nhiều nhưng lại ko hiểu Linh, luôn luôn lắng nghe lâu lâu mới hiểu, rất buồn, điều này ko thích tẹo nào vì Linh ko muốn nhận ra, giận Nam nhiều lắm.
Nguyên thì thế nào nhỉ, luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu, Linh cảm thấy Nguyên giống Linh nhưng hoàn hảo hơn rất nhiều, chín chắn và có tầm nhìn, chính vì có tầm nhìn nên Nguyên chỉ đường cho Linh, mỗi tội Linh mải chơi thích khám phá và trải nghiệm nên chẳng bao giờ đi đúng hướng, những câu chuyện cứ dây mơ rễ má lên tận cung trăng rất thú vị và vui vẻ. Nam và Nam đốm giống nhau ở điểm là ở bên Linh cảm giác như mình đang học mẫu giáo, Nguyên thì như học cấp 1 rồi còn nhân vật tinh tế thì như học đại học vậy, hiểu Linh có thể như anh hiểu những người khác nhưng cái chính là anh giúp Linh hiểu bản thân mình và định hướng cho Linh suy nghĩ, Linh là đứa lười suy nghĩ nhưng Linh lại muốn nghĩ và thích nghĩ (chắc là sợ ko nghĩ thì não teo đi haha), thích khi anh Trung khen Linh "có tư duy", rất thích cách anh nói: "em thử nghĩ mà xem", có thể Linh nghĩ hoặc ko, nghĩ ra hoặc ko ra nhưng thích vô cùng.
Linh rất thích khi Nguyên nhận xét: thằng này tinhte.vn vì quá đúng ấy chứ, ngạc nhiên vô cùng khi nhận ra đây lại là một nhân vật "xa tít chân trời mà gần ngay trước mặt, gần ngay trước mặt nhưng xa tít chân trời". Tuy nhiên niềm vui cũng đi liền với nỗi buồn, Linh nhận ra Nam là người biết về Linh rất nhiều nhưng lại ko hiểu Linh, luôn luôn lắng nghe lâu lâu mới hiểu, rất buồn, điều này ko thích tẹo nào vì Linh ko muốn nhận ra, giận Nam nhiều lắm.
Nguyên thì thế nào nhỉ, luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu, Linh cảm thấy Nguyên giống Linh nhưng hoàn hảo hơn rất nhiều, chín chắn và có tầm nhìn, chính vì có tầm nhìn nên Nguyên chỉ đường cho Linh, mỗi tội Linh mải chơi thích khám phá và trải nghiệm nên chẳng bao giờ đi đúng hướng, những câu chuyện cứ dây mơ rễ má lên tận cung trăng rất thú vị và vui vẻ. Nam và Nam đốm giống nhau ở điểm là ở bên Linh cảm giác như mình đang học mẫu giáo, Nguyên thì như học cấp 1 rồi còn nhân vật tinh tế thì như học đại học vậy, hiểu Linh có thể như anh hiểu những người khác nhưng cái chính là anh giúp Linh hiểu bản thân mình và định hướng cho Linh suy nghĩ, Linh là đứa lười suy nghĩ nhưng Linh lại muốn nghĩ và thích nghĩ (chắc là sợ ko nghĩ thì não teo đi haha), thích khi anh Trung khen Linh "có tư duy", rất thích cách anh nói: "em thử nghĩ mà xem", có thể Linh nghĩ hoặc ko, nghĩ ra hoặc ko ra nhưng thích vô cùng.
Nhân vật tinh tế đấy ngồi đây nè, Linh nhớ có cái ảnh cười toác miệng cơ nhưng ko tìm thấy nên lấy cái ảnh này để mọi người đọc cho... bí ẩn.

Giờ nhìn lại cái ảnh này mới thấy bùn cười.

Cái này chưa thấy bao giờ nè, củ chuối nhỉ, chả hiểu 2 thằng đang làm gì nữa mà vui thế.

Nhân vật này có trí nhớ tốt, khả năng quan sát rộng và rất nhanh nhạy, đó là ưu điểm nhưng với một đứa nhiều khuyết điểm như Linh thì lại là nguy hiểm. Này nhá, Linh là đứa có trí nhớ ngắn hạn kém, khả năng tóm tắt kém nên hay lan man, nhiều khi câu chuyện chả đâu vào đâu, anh hay phải nắn cho: em đang lạc đề rồi đấy. Linh nói nhiều nên nhiều khi cũng ko nhớ mình đã nói những gì, và anh tường thuật cặn kẽ lại cho Linh biết, hic hic Lê Quý Đôn cực, thế nên nói chuyện rất hay bị soi, nhiều khi ko có gì để nói thì sẽ bị nghĩ là đang nghĩ xem nói gì cho bớt nguy hiểm. Linh kém cái gì thì lại rất thích cái đấy, có lẽ IQ của Linh dưới 100 nên bị hút bới những người thông minh. Lại lan man rồi, quay lại với chủ đề nguy hiểm nhé, Linh là người cố tình khai thác thông tin từ anh nhưng lại chả thu thập đc cái gì, còn bị phản đòn mà ko biết í, đó là cái rất khó chịu. Linh định viết bài này từ lâu rồi nhưng lười, nếu viết trước thì phần Nguy hiểm sẽ dài hơn nhưng ko có phần sau vì phần này mới khám phá ra.
3. Perhaps:
Linh rất thích bài này và tự nhiên lại thấy bài này hợp với anh. Cái bài dịch dưới này là của Linh nhá, hợp với anh, cái kiểu né tránh của anh há há há. Anh có nói nếu là người yêu anh sẽ khác, Linh ko tò mò xem khác thế nào nhưng khi cả anh và Nguyên cố nói ra tình cảm của anh nhưng mãi mà Linh ko hiểu, đến mức Nguyên phải nói thẳng ra thì Linh thấy rất buồn cười, chả có nhẽ. Nguyên bảo Linh cứ tự nhiên như bình thường, cười chán rồi mới thấy buồn, Linh sợ ko như trc đc nhưng rồi đâu lại vào đấy, mất vài ngày nặng nề thôi. Nếu chấm điểm tình yêu thì Linh cho điểm 3, sau khi nghĩ lại thì cộng thêm 2 điểm, còn sau khi nghe câu hỏi: "Linh và Nguyên" thì trừ đi 1 điểm, ha ha ha đáng đời.
Perhaps, perhaps, perhaps.
Anh ko thừa nhận rằng anh yêu em
Thì làm sao em biết được
Anh chỉ nói rằng:
"Chả có nhẽ"
Em hỏi anh cả triệu lần
Giờ em hỏi lại lần nữa
Anh chỉ nói
"Chả có nhẽ"
Nếu anh không quyết định được
Thì sẽ ko có bắt đầu
Mà em ko muốn kết thúc
Ko muốn phải xa nhau hay đau khổ
Vậy nên nếu anh thực sự yêu em
Thì hãy nói là "Có" đi
Nếu không thì anh cứ nói thẳng ra
Trời ạ, đừng nói là "Chả có nhẽ" nữa