Saturday, October 15, 2011

câu cá (tập 4)

11h hơn Nguyên gọi thông báo 7h30 sáng mai đi câu, ko cần đào giun trước. Biết là hội này rất cao su nên 7h15 Linh dậy rồi nằm ngủ tiếp hehe ko ngờ mấy phút sau Lâm liên đã gọi đi rồi, Nam đốm lên đón ra nhà Hoà trố, chờ Hoà đi gửi thằng Bảo thì Linh và Mừng mang xe đi sửa, hic hic đốm hâm chụp cái ảnh rõ xấu, nhìn ngu vãi, thà xấu nhưng thông minh còn hơn, Linh sợ Nga tàu và Trần Phương lắm, nhìn càng ngày càng xinh nhưng độ thông minh thì nhìn giảm đi.
À lúc đi cùng Mừng, 2 con đang lên dốc định rẽ trái thì có cái xe định vượt, 2 đứa đi ra giữa đường rồi mà lên dốc gốc phượng nên khó bẻ thẳng ra nhường cái xe kia đc, xe kia lại còn cố lao lên vượt nữa chứ may mà họ cũng rẽ theo nên chưa đâm, sợ hú vía, lâu rồi mới đau tim như thế.
8h kém bắt đầu móc giun rồi, eo ôi chưa bao giờ nhìn thấy lũ giun kinh tởm như thế, nhiều và lúc nhúc, nó ko có đất mà chỉ có nước thôi, đã thế lại còn nhớt nhớt và đầy bọt nữa, con nào cũng to kinh dị, giun bình thường cũng sợ rồi nhìn mấy con này nổi hết gai ốc luôn, đã thế Lâm liên lại ra 1 góc, Nam lùn 1 góc, Nguyên thì củ rủ cù rù vừa ngủ dậy bỏ lại Linh với cái xô nước đựng cá và ống giun, thôi đành tự sướng vậy, cạnh ao có 1 cái cần nên Linh tận dụng luôn, vừa thả xuống đã đc 1 con khá to rồi, Nam lùn cứ giật lia lịa, giật xong nó quăng con cá sang cho Linh thả vào xô, bắt Linh móc giun cho nó. Đi câu thư giãn mà bận tối mặt luôn, hết gỡ cá móc giun cho 2 cái cần chỗ Linh thì lại quay sang thằng lùn, thằng này sướng nhất đấy, có chỉ móc mẩu giun đầu tiên rồi mở phone nghe nhạc, ko phải bẩn tay, ko phải làm gì hết, ngay cả lúc nấu ăn nó có phải mó vào cái gì đâu.
Lúc vào ao gặp 1 bà già người Thái, bà bảo: “con gái mà đi câu á”, úi Linh và Mừng giật đc nhiều lắm đó.

Lâm liên và Nam đốm là đc nhiều con to nhất, ngồi chỗ ao sâu hơn mà, còn Nguyên là thương nhất, nhìn như ông cụ nhưng ko phải ngư ông, về nhà nằm sốt rét ở võng khổ thân lắm, đã thế Lâm liên cứ nói nhiều làm Linh thấy buổi câu chả thư giãn tẹo nào, ghét ghét thêm thôi

Khổ nhất là Linh và Hoà trố, thằng Hoà ngồi giữa Mừng và Thành chuột – 2 sát thủ, tí tí 2 sát thủ lại giật chiến lợi phẩm lên đập vào mặt nó. Câu đc khoảng 5 cân cá rô nhưng chỉ lấy 2 cân về rán, lấy con cá 4 cân họ quăng đc, nhìn to quá sợ ăn ko hết nhưng vẫn hết. Chưa bao giờ đc ăn cơm toàn là cá như thế, cá rán này, canh cá này, cá hấp này, ngon nhất cá rán ròn, tiếc là chưa đc vui vẻ ấm cúng bạn bè như mọi khi.

Linh thích nhất là bông súng ở lối vào ao, chỗ đấy đẹp lắm nhưng máy hết pin nên ko chụp đc, cái cầu là cột điện, xung quanh đầy hoa của cây nhuộm xôi, nhỏ nhỏ xinh xinh, nước nông toẹt mọc đầy bon, bảo với Nguyên là Linh thích bông súng đấy ko ngờ lúc sau Nguyên vặt cho Linh, thích lắm cơ. Cũng thương lắm khi Linh để bông hoa ở xe đốm rồi chạy ra cân, nó thản nhiên cầm lên nhìn rồi phi ra bờ rào, nhìn cái mặt nó rất ngây thơ nên ko giận nó, tội nghiệp bông hoa, Linh thả vào chậu nước nhà Mừng, đi chợ về thấy ai vớt lên để ở bậc thềm, vòi nước bên cạnh ko có nước, ko nhớ Linh lấy nc ở đâu cho vào chậu nhưng về vội nên quên mất, hu hu thương lắm cơ.
Nó đây, dep nhi.

No comments: