Từ ngày bố mẹ mới xây nhà Linh đã biết tiền có ý nghĩa như
thế nào với cuộc sống rồi. Đến khi chỉ còn mẹ thì càng điên đầu vì tiền hơn,
cuộc sống ko thể ngờ có thể bế tắc đến như thế. Đến thời điểm này Linh vẫn
chẳng ra cái gì cả nhưng cảm thấy ko phải khổ sở vì tiền nữa, thậm chí còn thấy
mình thật thú vị và may mắn. Công nhận là nhiều khi tiền có thể giải quyết đc
rất nhiều việc, nhiều lần cầm tiền ko phải của mình nhưng cũng thấy bớt nặng nề
hơn. Cái lúc đc lĩnh lương thật tuyệt vời, bao nhiêu dự định, bao nhiêu buồn
vui và lo lắng. Linh rất may mắn vì hàng tháng Linh đc tận hưởng cái cảm giác
đấy mấy lần liền và hôm nay là ngày đấy, he he. Ước gì một năm có 20 ngày 2-9
thế này nhỉ, tiền thưởng sau 1 năm có thể mua đc xe của em Hương hô hô hô.
Tối nay Linh mua ốc xào xuống cty ăn cùng mọi người, cay và
ngon lắm, giờ thì Linh biết mút ốc rồi, ngon thật.
Cay quá nên môi Linh đỏ hồng, chị Hương trêu là sao đi ăn ốc
còn bôi son, hay là tại anh bán ốc nên môi đỏ, chắc ốc miễn phí rồi cay thế.
Lúc sau Linh lục túi quần: sao nhiều tiền thế, chả nhẽ anh bán ốc ko lấy tiền
thật.
Ánh mua cho Linh và Mai cặp tóc, lúc lôi ra Ánh cặp luôn 2
cái lên tóc Linh nhìn điên ko chịu nổi, Linh bắt chước cười kiểu Súy Vân làm
mọi người giật mình cười theo, anh Thắng ngồi tít ngoài cũng nhổm dậy xem rồi
trêu Linh nhảy nhót hôm đi hát, hôm đấy Đức buồn cười hơn mà, đã tính tiền rồi
còn cố ở lại hát một mình.
Linh và Ánh mang bát đi rửa xong ra ngoài, tự nhiên Ánh quay
lại trách Linh đi sau ko tắt điện, Linh bảo hình như Ánh tắt rồi mà, thấy chị
Hương cười mới nghĩ ra chị Hương vừa mới từ trong ra, Linh nghĩ ra rồi cười bò
ở bàn ko nói đc: 2 đứa mò mẫm rửa bát trong bếp mà ko hề bật điện.
Tạm thời vui trước đi. Linh sợ 2-9 buồn lắm.
No comments:
Post a Comment