Sắp đến 2-9 rồi. Dù biết rằng năm nay sẽ tẻ nhạt như mọi năm nhưng Linh vẫn háo hức lắm. Có tiền 2-9 mà.
Thôi thì đành chấp nhận số phận vậy, năm nay Linh lại 7love nhưng ko 7 bát, mùa thu năm nay Linh sẽ thử đi câu như mọi năm xem thế nào, ít cá hơn rồi.
Ko biết có đc nghỉ ko hay đi trực, mà nếu đc nghỉ thì làm gì đây.
Mọi khi lĩnh lương xong Linh đưa hết cho mẹ chỉ để lại ít tiền mua xăng thôi, năm nay giàu cực kỳ nhá, ko thèm để lại đồng nào cả thế mà lúc nào mua xăng cũng đổ 50k, tháng tháng tự thanh toán tiền điện thoại trả sau, mua đồ ăn trưa cho mình và mọi người, thỉnh thoảng lang thang, tự sướng cà phê, trà đá một mình, cuối tuần đi bơi, giữa tuần rảnh lại bơi, hè đi biển nghỉ ... nóng. Tất nhiên cũng có lúc nghèo kinh khủng, phải vay mẹ tiền đổ xăng, vay mẹ 20k để đi gửi hàng, hôm trc chị Xuân bảo nhà chị nấu canh rau đay mùng tơi, chị định mang tiền để mua cà nhưng quên mất, đứa nào cho chị 3k đi. Trang ko mang tiền theo, Linh mở ví ra: em còn đúng 3,5K này, cho chị 3k đấy em giữ lại 500đ đỏ cho may thôi; chị Xuân cười khoác vai Linh và Trang: ở đây Linh giàu nhất rồi đấy. Đến trưa hôm sau phải chuẩn bị họp đầu giờ chiều, Linh và anh Toàn cố làm xong mà cũng lo quá nên ko ăn đc, Linh quên ko lấy tiền ở chỗ chị Thảo và Đức nên ví còn 1,5K chả mua đc cái gì cả, thế là nhịn, đến 3h kém họp xong đi lấy tiền rồi mới đi ăn.
Vì ko thích nộp tiền lẻ nên có hôm ngồi cả sáng chỉ mong có thêm 2,5k để tròn 1tr đi nộp, chờ mãi chả thấy bà tiên ông bụt nào đành nộp 900k, 99k còn lại đổ xăng và mua đồ ăn trưa là hết. Hôm qua Mai hỏi Ánh có tiền lẻ ko đổi cho Mai 100k, Ánh bảo em thiếu 2k nữa mới đủ cơ chị Linh cho em 2k đi, Linh xòe tiền ra: chị còn thiếu 500 đây này em cho chị đi. Hoàn cảnh thế cơ chứ. May mà trời thương, hôm kia lỗi mạng tự nhiên Linh có 170k trong tài khoản, bắn luôn sang cho Ánh, Ánh thích lắm nhưng cũng sợ bị quét.
Đúng là bị ám ảnh về tiền nên khi có tiền thấy vui thế, mỗi khi lĩnh lương lại muốn mua cái gì đó cho ông bà, cho mẹ và Hương, muốn rủ bạn bè đi uống nước. Bạn bè ơi.
Rất nhiều lần ngồi sau xe ai đó, họ kéo tay để ôm họ, rất buồn nhưng trái tim ko mềm yếu, chỉ ôm ai đó khi yêu họ mà thôi.
Từ ngày đi làm đến giờ Linh đanh đá và nóng tính lên nhiều, tất nhiên cũng kiên nhẫn và nhẹ dàng hơn. Thấy mình đểu hơn nhiều lắm. Xấu bụng. Dạo này ăn bánh mỳ toàn bị đau bụng thôi, tối về ăn no thì buồn nôn giống Ánh, đau tái mặt lại, có lúc đau lạnh người nổi gai ốc nhưng ko nôn đc, uống thuốc cũng ko nôn ra, nhát ko dám móc họng. Tổng kết 6 tháng đầu năm trung bình tháng ốm 2 lần, 2 tháng nay ko bị ốm, tinh thần khá hơn rồi, những lúc nịnh nọt khách hàng giọng nhẹ như giọng Thúy happy call, những lúc bán hàng giọng đều đều chọc cho khách cười nữa, những khi đi hát hò phiêu một mình đến 99 điểm, những lúc bị quấy rối dám tỏ thái độ gay gắt lại, còn gọi lên chăm sóc khách hàng để mách nữa.
Công việc cứ cuốn mọi thứ đi, lười dậy sớm thể dục nên lại béo lên, ko muốn ngủ sớm vì sợ lại mưa to nên đọc chuyện và xem phim suốt, phải canh cái điện thoại nên bất cứ tiếng động gì phát ra từ cái điện thoại cũng làm Linh sợ hãi, em Hương cười Linh mãi vì vụ Linh đang ngủ nghe thấy chuông báo thức vội vã cầm điện thoại... a lô. Tại mơ thấy sếp gọi mà, mệt quá nên trưa trốn về ngủ.
Khi "lại cô đơn" Linh quay sang "yêu" Sông Đông êm đềm. Đọc mãi chả thấy êm đềm gì cả, mãi vẫn chưa hết chiến tranh. Linh thương Acxinhia lắm, thương cả Natalia, thương Grigori. Muốn đọc nhanh để biết đoạn kết nhưng lại sợ hết. Quyển này cũng hay nhưng ko cuốn hút và hài hước như At first sight (Linh ko biết tên tiếng Viêt là gì) để có thể đọc đi đọc lại nhưng dù sao cũng có cái buồn buồn để gặm nhấm. Giật mình khi kiểm tra tiền trong sim, số tin nhắn gửi đi và cuộc gọi đi, khi nào bị xóa số nhỉ.
Lại mưa rồi! Trời mưa chứ ko phải Linh nhá.
No comments:
Post a Comment