7h Linh đã sẵn sàng xuất quân, đứng ngóng xe và nhìn họ nhấc cái máy xúc bé xuống, xe bé bé nhìn hay lắm, em Hương cũng ra xem và thích thú phát hiện ra 1 điều lý thú là xe tăng và máy xúc ko sợ thủng xăm, ặc ặc.
Nam thấy mưa, lạnh nên định đi 1 mình, gọi điện hỏi Linh có máu ko, có chứ Linh máu lắm, thế là đi. Đi qua nhà chú Viên thấy xe anh Sơn nhưng chỉ có anh Ánh ngồi trong, lúc sau anh Sơn gọi ra cầm tiền cho Mla thì Linh đã đứng ở cơ động rồi. 1h hơn về đến dốc Mường Hồng thì nhìn thấy xe anh, Linh vẫy nhưng chắc ko ai để í. Buồn cười lắm, xe anh dán chữ song hỷ lao nhanh qua, sau đó là 1 đoàn xe rước dâu nữa nhưng chủ yếu biển xanh.
Hồi còn đi học Linh nghe Thuỳ nhà An kể là đc xem đà điểu ở Mai Sơn, Linh cũng muốn đi xem lắm nhưng ko có dịp, ko ngờ đi qua thấy, ui thích lắm. Linh và Nam quay nhiều, bằng điện thoại lởm của Nam, quay cảnh Linh vặt cỏ cho nó ăn, Linh còn thuyết minh vào nữa: con này có số 7535, lông đen hơn các con khác, chân trắng hơn và có nhiều chỗ màu hồng,. Lúc sau Nam cầm máy đi sau Linh cũng bắt chước nói: con này cũng có số này, à ko có số, chân màu trắng… quá đáng, Nam nói Linh đấy.
2 đứa chỉ sợ ăn xong nó lăn quay ra thôi nhưng lúc sau gặp chủ trại thì cô ấy bảo ăn đc, rau gì cũng ăn, nuôi dễ lắm, dễ hơn nhím, mà phân nó bé, ko mùi như nhím đâu. Linh cho nó ăn đầu tiên, mọi người thấy thế mới bắt trước, nó đớp nhanh lắm, Nam cứ hét lên sợ nó khợp phải tay Linh, có khi Nam còn sợ hơn cả Linh mặc dù Linh cho nó ăn, Linh chỉ giật mình thôi. Nam vặt 1 nắm rồi ném cho bọn nó, nói là cho các chú này nhưng hoá ra là các cô hết. Linh biết nó chạy nhanh nhưng nhìn tận mắt thích hơn, nếu cưỡi lên nó chắc buồn cười lắm đấy, Linh đc cưỡi ngựa ở Đà Lạt rồi, cảm giác buồn cười lắm, ko biết bay trên tàu lượn thì thế nào nhỉ, khi nào Linh giàu ơi là giàu Linh sẽ đi tàu lượn này, nhảy dù này. Giờ thì mơ là đc ngồi trên lưng con rồng trong chuyện Eragon, lâu lắm rồi quên cả tên con rồng đấy, cả con gì trong Harry Porter nữa.
Thích thật, Linh và Nam nhặt bao nhiêu lông đà điểu về. Linh gọi điện khoe em Hương, khoe cả a Sơn nữa, nhưng a bình thản nói: a đc ăn tiết canh và thịt rồi, muốn nhìn nó chỉ là chuyện nhỏ. Nản. Chả sao cả, Linh vẫn cười ròn rụm.
Anh họ của Nam lấy vợ mấy năm trước, giờ mới có em bé, hôm qua làm đầy tháng Nam mới xuống thăm đc, còn quên mất đường nữa. Chị họ hỏi: cậu Nam à, có phải mợ đây ko? Ôi nghe thích thế, ha ha ha. Ko biết khi nào Linh ra mắt nhà chồng Linh có cười ha ha như thế này ko, cười nhỏ nhỏ thôi ko thì vô duyên lắm, ko phải như nhà Tuyết đâu, ai cũng bảo Linh và Tuyết cười nhiều, Linh bảo tại Linh có núm đồng tiền nên phải khoe.
Ngại quá, Linh và Nam đến, ra sau bếp ngồi cho ấm thì lại thấy cây nhót nhà hàng xóm, Nam bảo đã ăn trộm thì phải đoàng hoàng sang nhà họ mà vặt, thế là chui sang vặt, hoá ra sau nhà là suối cạn, có cây hoa đẹp lắm, đẹp thì phải nhìn gần rồi, gần cây hoa lại có mấy phiến đá đẹp, nhìn như tường đá í, mấy tầng liền, Nam nhìn thấy cây thiên tuế, 2 đứa chụp ảnh xong thì ngồi hì hụi đào, đào như là đào hầm vậy, củ to quá Nam kéo mãi mới ra, Linh cứ phải tóm cổ Nam sợ Nam mất đà ngã lộn cổ xuống. Có 1 cây cầu tre gần đấy, 2 đứa chụp ảnh nhiều, cứ chỗ nào hay là chụp.
Chơi chán thì về ăn cơm. Cơ động lắp nồi hơi mấy năm rồi ko bảo dưỡng gì cả, ko mưa ko nắng lại đi bảo dưỡng đúng hôm 2 đứa đi du lịch, thế là về sớm, Nam thì quanh quẩn ở đấy, gửi Linh theo xe cơ động về nhà, khoái thật.
Linh về còn đi ăn cưới, cưới con bác Lâm Liên, mời 4 rưỡi, Linh nhảy vào mâm mấy cô nhà gần xưởng bia, ko đói nên ra nói chuyện với anh. Có người hỏi Linh có phải người yêu của anh ko, he he, thích thế.
No comments:
Post a Comment