Máy nhà bị hỏng mất rồi, cứ khởi động lại thôi. May quá anh Sơn sửa máy của anh Đang rồi bàn gia cho Linh, sáng vác ra văn phòng, chiều vác về, trưa cho vào tủ ở bàn khoá lại. Trưa nay Linh ko khoá đc phải cho vào hộp tài liệu ròi nhét vào tủ tài liệu.
Hôm trc anh Sơn để máy ở văn phòng, các anh đi huyện, bảo Linh ở nhà xếp hồ sơ năng lực, Tuyết bị ngã nên ko ra thế nên Linh cóc thèm làm, lấy máy ảnh ra chụp, lôi máy in đen trắng và máy in màu ra in, hí hí thích quá.
Máy này chậm lắm, khó nhận usb nên khi nào Linh cho ảnh lên nhé.
Thứ 2 tuần sau Linh đi khám lại. Chán chẳng muốn đi.
Ah Linh đang đọc "Chạng vạng" đấy, hay lắm, thích nhất là câu: "ngốc quá chừng quá đỗi", rất thích hợp với Linh.
Linh là cái gì nhỉ, lúc nóng thì rất nóng, lúc lạnh thì rất lạnh.
Bài viết đầu năm đây, Linh đang ở văn phòng, 1 mình, nghe nhạc, viết nhật ký, nhâm nhi nước chè. Cũng hơi buồn nhưng thế này là thích lắm rồi vì có máy tính để nghịch, có thẻ thư viện để mượn truyện nữa.
Uhm, mắt Linh giờ ổn rồi, từ trước đến giờ chỉ thích ban ngày, giờ cũng thế, buổi sáng nắng vàng cây xanh, mọi thứ thật đẹp. Mổ mắt xong thấy nhìn đc xa hơn, tầm nhìn rộng hơn, màu sắc tươi sáng và sắc nét hơn. Nói chung là rất thích. Chẳng biết đc là thật hay do tâm lý có “mắt mới” nên mới thấy thế, chứ so với mắt của Nam thì mắt Linh còn phải mổ thêm. Nam bảo ngày xưa Nam cũng bị cận, lúc bị tai nạn còn phải tiêm ở mắt nữa, sau đó thì mắt như cú vọ vậy. Hôm Linh và Nam ngắm sao, lúc đầu Nam chỉ ngôi sao nào Linh cũng nhìn thấy, lúc sau thì “bó mắt”, chả biết Nam nhìn thấy thật hay lừa Linh. Lúc ở trong nhà Nam đọc đc cả chữ bé tẹo ở cái bảng nội quy sử dụng internet, Linh thì chữ to cũng phải đoán.
Linh bị viêm mắt phải, chỉ đc 9/10 thôi, sưng và hơi đau hơi đỏ. Buồn và lo lắm. Linh sợ là tại Linh ngủ nhiều quá, nằm nghiêng bên phải nhiều nên mắt bị chèn ép nhiều, lại còn đau răng nữa chứ. Trước khi mổ thì đau bên trái, mổ xong thì đau 2 bên, đau hơn cả mổ vì mổ mấy phút là xong còn đau răng thì cứ âm ỉ, thỉng thoảng nhói lên.
Ah, cho mọi người xem lịch làm việc trong tuần vừa rồi của Linh nhé. Linh ghi ra sổ tay, chép vào đây thì dài hơn và cảm xúc hơn.
Thứ2 ngày 04-01-10: Đi làm, ko có chìa khoá vào. Tuyết cầm chìa khoá mà lại ko đi. Lượn xuống hồ bản cá, gặp chị Thương, về phường xin giấy giới thiệu rồi về nhà lấy ảnh, lên thư viện làm thẻ, nhớ ra là ko mang tiền nên chỉ lấy giấy uỷ quyền thôi. Mẹ ko thích Linh đọc truyện, tiểu thuyết... thế nên Linh giả mạo chữ ký của mẹ. Lần này thì đóng dấu mất 2k. 10h kém đã về nhà rồi, tại nắng mà. Chiều nắng quá lười quá nên ở nhà chơi, ko đi làm thẻ nữa. Hình như đến luợt em Hương rửa bát nhưng con ỉn đấy ko rửa nên 4rưỡi Linh mới đi rửa. A Vượng gọi, hỏi em đang ở đâu, em đang làm gì, ra nhà nổi uổng cà phê với anh. Chả nhẽ lại bảo em đang ở nhà rửa bát vào cái giờ nhẽ ra phải ở văn phòng. Đành nói là em vừa về, chờ chút em ra ngay. A Vượng ngồi ngẩn ngơ xem phim, “xác ướp Ai Cập 3”, thực ra là đĩa nhạc, tiếng thì hát, hình thì phim, cốc bia mới vơi đi chút ít thôi. Lâu lắm ko uống cà fê, chỉ uống nâu lắc thôi, ngon thế. Lâu rồi ko gặp 2 anh em nói chuyện rôm rả, anh kể chuyện hồi bé, chuyện trong tuyến, lâu rồi ko cười nhiều như thế, vui thật. 6h Linh đi làm luôn, lạnh lắm, về chẳng có cơm, mẹ bảo nấu mỳ ăn nhưng Linh nhịn luôn. Giảm cân đấy. Linh béo lên nhiều, hôm mới về Nam hỏi sao mắt Linh bé thế, chả nhẽ béo lên nhiều thế à. Tại mấy hôm đầu nhìn chưa quen thôi, nhiều người nhìn còn chẳng nhận ra là Linh có đeo kính hay ko. Anh Hiển thấy Linh lạ lạ cứ nhìn mãi, quay sang anh Giang bảo là nhìn nó hay hay, trông xinh ra. Anh Hiển hỏi lên mấy cân, Linh thật thà bảo em ko biết, nhà em ko có cân. Anh đùa là sợ ko dám nhảy lên cân chứ gì. Tiếc là do uống thuốc nên da xạm đi nhiều, cứ hí hửng tưởng là ở nhà nửa tháng, béo tròn mũm mĩm thì sẽ trắng hơn, ai ngờ vẫn đen hơn em Hương, lại còn mọc nhiều mụn nữa, mọc cả ở mông, hớ hớ phát đầu tiên đấy. Linh bị viêm chân lông ở bắp tay và cẳng chân, giừ thêm nhiều lắm, lạnh nổi da gà nhìn ghê ghê, mà nổi da gà cả người chứ ko chỉ ở tay.
Thứ 3 ngày 05-01-10: Tuyết bị ngã nên định ko đi làm thế nhưng a Giang gọi, thế là phải sang nhà Tuyết lấy chìa khoá. Hix 9h mới mở cửa văn phòng. Ngại thế, Linh đạp xe đến thấy 2 cái ô tô và mấy chàng “lính ngự lâm” đứng chờ khuân đống hồ sơ để ở tầng dưới. Linh lại phải làm cửu vạn bốc vác lên tầng trên. Lau dọn mệt nghỉ. A Giang thì buôn điện thoại rồi chuồn đi, ko quên giao nhiệm vụ sắp xếp hồ sơ năng lực cho con bé tội nghiệp. Con bé biết thừa cái kiểu này rồi nên cóc thèm làm, lôi máy của a Sơn ra mở nhạc, hô hô vớ đc cái máy ảnh, thích thế. Mơ ước của Linh đấy, máy tính và máy ảnh. Máy tính thì gần thôi vì mẹ sắp đc lấy tiền ở bảo hiểm, còn máy ảnh thì Linh sẽ tiết kiệm để mua. Máy ảnh rồi đến máy giặt.
Chiều a Giang gọi thì mới dậy, ra văn phòng chơi, hốt hoảng ko thấy máy tính đâu, sợ là nhà có trộm, hoá ra a Sơn mang đi rồi. Ngốc thật, hôm trước Linh còn bảo với Tuyết là a Sơn ko đi xe xấu đâu, thế mà thấy lếch xù, thấy máy tính máy in và đống hồ sơ lại ko nghĩ là a Sơn lên. A Giang bảo sang a Tuyến nhờ in 2 bộ hồ sơ của thuỷ lợi Nà Liềng, lần trước Linh sang nhờ in rồi, lần này phải nói khó để anh in cho 1 bộ, rồi về nhà mở máy phôtô thành 2, tiện thể phôtô thêm 1 bộ hồ sơ của Linh nữa. Linh đi làm gần 4 tháng rồi mà chưa làm hồ sơ, chưa có hợp đồng gì cả.
Thứ 4 ngày 06-01-10: Tuyết ko đi làm. A Giang gọi lúc 7h30, bảo ra văn phòng mở máy phôtô tí in mấy thứ. Chờ mãi, định về thì a Giang, a Sơn, a Đang đến. A Sơn giao cho Linh máy của a Đang, đã được sửa chữa, thay một số thứ và dán lại, dán da đen, hình 2 trái tim đỏ chói lồng vào nhau, ko đẹp lắm, chậm lắm nhưng rất thích, có còn hơn ko. Mừng quá đi thôi. A Sơn hứa sẽ lấy máy xịn hơn để nâng cấp cho Linh, trả máy này cho a Đang thôi nhưng còn lâu lắm, Linh biết thừa. A Giang bảo Linh đc lên đời. Đúng đấy, nhưng Linh ghét a Giang nên ko thích nghe a nói. A Giang bảo Linh nói xoáy, nhưng thực ra a ấy xoáy hơn, Linh chỉ “tự vệ” mà thôi, ko để ai bắt nạt đâu. A Hiển và 1 ng` nữa đến chơi, Linh chào rồi, lúc sau ko có chuyện gì để 8 a Hiển quay sang bảo Linh chưa chào anh ấy, bắt chào lại, tất nhiên là Linh ngoan ngoãn chào lại rồi, thấy ánh mắt của a Giang, đáng ghét, a Hiển tiếng xấu vang xa rồi nên chẳng lo, Linh thấy a ấy cũng hay hay, ko phải quá đề phòng đâu, như người trong nhà thôi, còn a Giang là người trong nhà thì lại cần phải đề phòng, “ở trong chăn mới biết chăn có rận”, khi nào Linh sẽ viết về từng người một.
Ngồi 1 lúc a Hiển và người kia về, a Sơn và Giang cũng đi luôn, Sốp Cộp thì phải, a Đang ở lại. Linh đưa cho a Sơn quyển hồ sơ mà a ấy tự xếp, hơi áy náy nhưng có đủ đâu mà làm quyển mới chứ. 11h hơn Linh về, bàn giao chìa khoá cho a Đang, a ấy đi ăn cơm bụi rồi vào phòng, khoá cửa ngủ. 2h Linh đến nhưng khoá cửa nên lên thư viện làm thẻ. Cô ở thư viện nhìn 1 cái là biết ko phải chữ ký của mẹ, vì chữ Linh trẻ con lắm, cô ấy bảo cháu cũng lớn rồi nên cô châm trước cho, có gì thì chịu trách nhiệm, rồi tận tình chỉ bảo cho Linh. Linh sắp đi khám lại mà cũng vội nên vào mỗi phòng mượn, nhìn thấy quyển “chạng vạng” mừng như trẻ con đc tiền lì xì vậy. Cô ở phòng đọc cứ khen quyển này hay lắm, đọc xong thì ...ra ngoài thuê phần tiếp theo ^^!! Vì thư viện chỉ có tập 1 thôi. Ui thích quá, thấy mình thật may mắn.
À, chiều các anh ấy về, gọi a Đang sang Phương Đông ở, Linh phải đi bơm xe để a Đang đi nhờ. Buồn cười thật, a Đang cho xem ảnh vợ con a ấy trong máy tính, a bảo vợ a béo lắm, con thì bé nhưng tai rất to, bọn trẻ con đi qua thấy 2 mẹ con trêu là heo bế trư bát giới. Haha
Một ngày thật tuyệt vời.
Cuộc sống cần gì nữa.
Mẹ, em gái, bạn thân, bạn bình thường, người thân, người quen...
Vẫn thiếu
Thiếu 1 điều giản dị.
Thứ 5 ngày 07-01-10: A Giang bảo phô tô mấy thứ, Linh đến ko nhìn thấy chìa khoá, hộc tốc phi về nhà, cũng ko thấy luôn, tại cái chìa khoá tháo ra khỏi chùm đưa cho a Đang, chiều về Linh khóa cửa, lúc đến xổ số cho vào chùm nhưng ko nhìn nên cho vào con rùa, sáng tớn mắt lên chả thấy, may mà các chú đi làm nên Tuyết vào nhà đc, tìm và phô tô xong thì các a đến. A Sơn ngồi scan lại chữ ký và con dấu của họ để in ra, hình như sửa chữa lỗi lầm của Linh thì phải, Linh thì cứ loanh quanh phô tô rồi xếp hồ sơ năng lực, ghét nhất khoản này. Đáng nhẽ về đúng giờ nhưng Linh và Tuyết ở lại để lấy chùm chìa khoá để trong xe, mà xe bẩn quá thể đáng nên phải đem rửa. Cái xe Ford mới tởm, ko nhìn thấy biển nữa, ai còn viết lên kính biển số nữa cơ. 12h hơn mới về. Linh và Tuyết hẹn nhau chiều ko ra nữa, thứ 6 Tuyết đi hộ đám cưới, Linh thì thứ 2, 3 đi khám lại rồi, có 2 chùm chìa khoá nên Linh nghỉ thì Tuyết ra, thứ 4 mới gặp lại. 1h hơn a Giang gọi hỏi về cái máy phôtô. Đáng chết, mất giấc ngủ. Linh lại lọ mọ ra văn phòng. Thật thông minh khi Linh ko khoá tủ hồ sơ, các a ấy cầm chìa khoá đi rồi, cả Linh và Tuyết đều ko có khoá ngăn dưới của cái tủ đấy. A Sơn lại vác mấy thùng hồ sơ đi rồi, rõ khổ, trước khi đi a để lại mấy chữ: chiều mấy nhỏ dọn dẹp nhé. Ko bảo thì e cũng làm thôi.
A đi thì e cũng đi, a ấy dặn chờ mấy anh kỹ thuật sang sửa máy phôtô, Linh phải giặt quần áo nên ghi ở ngoài số điện thoại để khi nào các a ấy đến thì gọi. Đen đủi là các a gọi sớm quá, Linh lại phải đi công chứng cùng e Hương, cho đỡ tốn tiền í mà, e Hương ra uỷ ban phường nhiều, lại mặc quân phục nữa, ai dám thu $ chứ. Chờ lâu như thế mà a sửa máy chả cáu gì cả. A Giang còn bắt Linh đi tìm nhà chú Kứu nữa nhưng ko tìm ra. A ấy bảo thôi để tối a qua tìm, em về đi, nghe xúc động quá.
Thứ 6 ngày 08-01-10: Linh đến văn phòng, quét dọn, pha chè uống, a Giang đáng ghét bắt gọi cho a Sơn hỏi mấy thứ, Linh gọi thì a Sơn có vẻ cáu, kệ thôi tìm đc mỗi nhà văn hoá Nà Su, Linh phô tô 2 bản đem ra gửi bên nhà nghỉ, thấy chị Liên- chị Nga tàu- hoá ra chị ấy là con dâu Phương Đông, chính xác là anh Lê là con ông to đấy. Linh ko nhớ nhưng các a ấy ở Phương Đông cũng có mục đích mà. Ui chị Liên nhìn xấu thế, càng nhìn càng thấy 3 mẹ con giống nhau, nhưng giọng chị ấy nhẹ nhàng và ngọt ngào thế. Chị ấy cũng biết các a, chị ấy bảo các a ko có ở đây đâu, chắc đi làm rồi, em cũng biết thừa rồi, cái kiểu làm của a ấy thì chậc chậc.
Linh vẫn nhớ ngày xưa đến nhà chơi, nghe chị ấy hát karaoke, bài gì ấy của Mỹ Tâm, Linh rất thích, thấy giọng chị rất hợp với bài đấy.
Có máy tính nên “đỡ vui” hơn, chiều Linh cũng đến, dõng dạc nói với a Giang là em đang ở văn phòng. Đang dập ghim thì a Giang và a Hiển đến, nhìn a Giang cao lớn, mặc vest rất chuẩn nhưng đội cái mũ bảo hiểm, quê thế ko biết. Linh phàn nàn là cái dập ghim như cái bơm nước í, cái bơm ở giếng dùng tay bơm í, phải mồi, mà ko phải phát nào cũng ra nước. A Hiển cười ầm lên, còn sờ xem trán Linh có nóng ko, ai lại bảo là cái máy bơm chứ. May còn 1 quyển, cho a Giang “bơm” thử, hoá ra là cái dập thì bé, ghim thì to nên ko đẩy ghim vào đc, tại a Sơn í, ai bảo a ấy mang cái bé lên nhưng kèm theo rất rất nhiều ghim to, hồ sơ thì dày phải ghim to mới đc. Bó chân với mấy bác, Nà Su = Su Sàm, làm cháu tìm mệt người, bao nhiêu lần rồi, cháu tưởng mất hồ sơ chứ. 5h30 mới về, muộn nhưng thích. Linh nhìn thấy điều giản dị của Linh. Vui vô cùng, buồn vô hạn.
Thứ 7 ngày 09-01-10: Vì có máy tính nên Linh đi làm, mà ko có máy tính thì Linh cũng vẫn đi, ở nhà chẳng biết làm gì. Linh muốn đến nhà chị Thắm, vào nhà Hồng Hiền nữa, đáng nhẽ phải vào lâu rồi nhưng hơi bận, à còn nhà Hồng Minh nữa chứ, ko biết con bé thế nào rồi, lạnh có nẻ toác ra ko.
Lúc đóng cửa về thấy chú bán xổ số chỗ ngân hàng An Bình, Linh rất thích làm ở xổ số, nhưng chỉ là làm thêm thôi, mọi người nói là ai ở đấy cũng kiêu, tất nhiên rồi, bên này giàu lắm. Linh thích làm thêm, cảm giác bận rộn và năng động, Linh học kế toán nên muốn làm kế toán, nếu giỏi thì nhận công trình hoặc làm ngoài cho doanh nghiệp. Nếu có khả năng thì mấy năm nữa học lớp kế toán trưởng, ko thèm học đại học tại chức nữa, tốn tiền tốn thời gian, Linh ko thích làm nhà nước đâu. Linh ước mình tung tăng bên ngoài, tự do và giàu có hơn cả mấy người bên xổ số, còn làm thêm ở đấy vì công việc đấy rất thú vị, dễ, mà lại đc nhiều người quý. Nam và mọi người (cả người ngoài, người thân, người bán vé) đều thích cho Linh vào làm xổ số, nhàn mà lương cao. Linh ko thích.
Tháng trước em bác Dậu giới thiệu cho Linh chỗ làm bên cao đẳng Bắc Hà, chị Phương bên đấy thuê nhà cô Mai mà. Làm văn phòng thôi, chi nhánh của trường đặt tại trung tâm giáo dục thường xuyên. Mẹ và em Hương muốn Linh làm lắm, Linh từ chối và giới thiệu cho chị Thảo trên Thuận Châu. Mẹ bảo Linh thích a Sơn và a Giang hơn. Chị lĩnh lương rồi, công việc nhàn hạ mà lại thoải mái, có vẻ rất hợp với chị và chị cũng rất thích, ai cũng mừng. 2 hôm đầu ko có xe nên chị đi xe đạp, hôm sau em Hương hứa cho mượn xe, mẹ đi HN, Linh rửa Nouvo mang sang cho chị rồi đi bộ về, từ trường hướng nghiệp đấy. Ko có xe cũng bất tiện, em Hương mặc quân phục đạp xe về 1 buổi vì Linh lấy xe đi đám cưới Hằng. Chú Thọ mua xe cho chị Thảo rồi, 2 triệu rưỡi, giấc mơ tàu, cái gì kêu cũng to. Hôm mùng 1 dương Linh lên Thuận Châu cùng chị, mọi người quý lắm. Thích thật, năm nay hên xui nhiều thật. Linh đc bằng khá này, đi làm này, mổ mắt cận này, giới thiệu việc làm cho chị Nhi và chị Thảo này. Đang có đà nên Linh muốn mua máy tính.
Linh vào nhà chị Hoa nhưng ko gặp đc Huyền, ui nhớ lắm gấu con của dì. Mấy hôm nữa đc gặp Bốp rồi, nhớ lắm í.
No comments:
Post a Comment