Monday, January 25, 2010

Mu*NG` oi la` Mu*ng`

Hôm nay cuới Hoà trố.
Đông vui lắm, thích nhất là có cô giáo, trưởng đoàn đấy, cả lũ chờ cô đến rồi mới "vào xới". Linh thấy cô giống như gà mẹ í, ai đến cũng phải xin phép cô rồi mới đc uống. Thấy thật tự hào vì ai cũng bảo lớp vui, cô giáo quý học trò. Vì vào muộn, lại ngồi chơi nhiều nên lúc về thì đã 1h kém rồi, Linh nhập hội điện tử từ lâu rồi nhưng hôm nay mới thấy thích, cả lũ kéo về nhà Hoà, Linh hỏi nó là ko treo ảnh cưới à, ko ngờ nó vác quyển album ra, ui nặng lắm, Linh buột miệng phán 2kg nhưng chắc phải luỹ thừa lên, ảnh chụp ở Hoà Bình quê Mừng, lúc ở khách sạn Linh và mấy đứa đi ngó ảnh nhưng mọi người đem về rồi, Nam bảo chụp ở cánh đồng hoa ...cứt lợn, 2 anh chị đạp xe ở cánh đồng hoa, cả ruộng ngô nữa, Linh suýt xoa đẹp quá, Lâm chen vào: ừ bắp ngô đẹp thật, soi mãi mới thấy, Nam lùn nhìn xong kêu là thằng Hoà cầm cái đàn gitar 4 dây mà gẩy như đúng rồi; phải công nhận là đẹp và tự nhiên đi, 2 vợ chồng cười nhiều là tự nhiên lắm. Linh còn nhớ ở cái ảnh cấp 3 thì Linh và Hoà trố cười tươi nhất, nói chính xác là ngoác miệng to nhất.
Trong khi chờ cô đến cả lũ ngồi uống nước chè, ăn xong uống nước tè (nguyên văn của Ly cóc đấy), về nhà Hoà uống nước trà, Linh Khánh Lâm về nhà Linh lại chè tiếp, nhưng mà chè tươi nhá, tự nhiên lại nhớ cái tên Linh Khánh Nguyên quá, ngày xưa ơi, vẫn đây có xa đâu, à nhà Linh ko có kẹo cưới nhưng có kẹo lạc kẹo dồi và bánh mỳ Ba Lan chính hiệu Nam Định đấy, Linh bảo có rất nhiều nơi có đặc sản là kẹo lạc, Khánh cụt bảo bác nó làm đấy, hỏi ra thì ngày xưa Lâm cũng làm ở nhà bác Khánh. Buồn cười lắm, Nguyên đi sau cầm chai nước lọc cho cô dâu chú rể, Linh trêu là phải cầm váy chứ, Nguyên thì thầm là cháu cầm váy cao gần bằng cô dâu, há há há, lúc đó mọi người nói gì liên quan đến 2 nhân vật chính, Linh hỏi Nguyên là 2 hay 3 đấy, Nguyên lại thì thầm haiiiiiiiiiii ba, giống như mấy người uống ruợu thường hô rất to là hai ba dô, hai ba dô, hai ba uống rồi thì thầm hai ba cạn.
Linh ngồi cùng Nga tàu, Phượng hoả, Mai, Trang và Đức hiến; ngồi trong góc nên ko sôi nổi, rượu mùi nặg lắm nên Linh uống nửa chén thôi.
Hôm qua Linh vào nhà Tuyết ăn cơm, 1-2 Tuyết chính thức đi làm ở mẫu giáo Chiềng Đen. Dù biết sẽ có ngày này nhưng Linh ko ngờ sớm như vậy. Linh buồn lắm.
Tuyết bảo đến sớm để làm cơm nhưng dậy muộn, ăn sáng xong Linh sang nhà chị Thắm xin tấm thảm xốp rồi ra văn phòng rán 1 túi phồng tôm to mang sang góp. Thích quá ai cũng thích món này, Tuyết bảo nhiều nhưg hoá ra quá ít vì 7 mâm cơ mà, Linh ước tính thế. Mọi người trêu là ăn hỏi Tuyết thì phải 15 mâm, quá đúng í vì chỉ là mừng đi làm thôi mà chỉ người nhà và mấy người bạn thân thôi cũng nhiều rồi. Nhà mổ con lợn 30kg, nướng thịt trông ngon lắm nhưng ko ngon = thịt nướng nhà Linh hí hí.
Linh buồn lắm, lại bị ép uống nữa, tại người lạ nên ai cũng làm quen, mà 2 anh họ của Tuyết thấy Linh đơn thương độc mã nên càng chúc, chả bù cho cái thằng ngồi gần Linh, nó đến lần đầu, ko ai biết nó trừ thằng bạn của Tuyết, thế mà chẳng ai chúc nó. À linh còn bị uống oan 1 chén, em họ Tuyết rót hết chai đầy tràn ly của Linh, mọi người hè hét ầm ĩ bắt Linh uống, con bé thì mải hóng hớt mâm bên cạnh mà chưa biết tục lệ nên mặt cứ nghệt ra, tội nghiệp lắm. Tuy chóng mặt lắm nhưng vẫn cãi đc để từ chối 5 chén của thằng nào í, nhìn mặt ác ác, săm soi Linh từ lúc vào mâm, nó nói kháy nhiều lắm, xí, khinh ko thèm nhấp môi, cộc chén xong rồi hạ xuống, lí lẽ thuộc về Linh mà, nó doạ sẽ có ngày Linh phải xin uống với nó. Úi sợ quá, nhỡ đâu ko có ngày ấy thì sao nhỉ hỉ hỉ hỉ.
Chưa bao giờ uống nhiều thế, đến 5 chén hoa hồng ko nhỉ, hic hic. Lần đầu tiên nhà Linh làm cơm mời mấy đứa ở xóm, Linh uống 2 chén xong vào nhà tắm nôn hết, đi đánh võng ác nhưng vẫn suy nghĩ bình thường. Lần này cũng thế, thấy mọi người ăn xong rồi Linh lên giường Tuyết nằm, đặt trước rồi mà, các cô cũng ngồi ở đấy; vẫn nhớ là ở gối có áo của thằng nào í, hoá ra áo trẻ con, bỏ ra thì lại thấy 1 cái nữa, lúc sau lạnh quá Linh với áo trẻ con đắp, Hoa thấy thế tìm cho cái chăn, ấm ơi là ấm. Lúc ăn cơm Linh ngồi cạnh em Thu, say rồi mới hỏi tên nó, mẹ nó cũng nằm cạnh Linh, tay áo lạnh như uớt nhưng Linh sờ thì ko thấy ướt. Chóng mặt và mệt lắm, mắt díp lại nhưng ai nói gì cũng nghe thấy, có 1 thằng thích Tuyết, sinh năm 86, con hổ đấy, nó uống hộ Tuyết rất nhiều, say đứ đừ chẳng hiểu sao lại đòi nằm ở giường Tuyết trong khi còn 1 giường nữa ngay bên cạnh, mà Linh và mẹ Thu đang nằm rồi; nó khều Linh bảo con hổ ơi cho nằm cùng với, rồi nằm luôn, có chăn luôn, nó còn tệ hại bảo đồng loại tìm cho cái chậu nữa chứ, may mà biết tên cái Thu, nó tìm đc cái chậu nhưng to lắm, ko nhét vừa khe giữa 2 cái giường nên phải đổi cho nó nằm ngoài. Ồn ào quá mà cảm giác khó chịu nên Linh ra ngoài ngồi, tỉnh hơn thì lại khó chịu hơn, mọi người sắp cơm bảo ăn, Tuyết gắp cho miếng cá giảng nướng, có cả trứng nữa, nhìn thấy Linh lao luôn ra ngoài, ụa hết mọi thứ ra, có con chó đang gặm xương ngay cạnh đấy, tội nghiệp quá, lúc Linh xúc miệng nó cứ thở hộc hộc hộc í, chắc nó chén hết rồi, thương nó quá.
Khóc lần 3:
Tuyết cũng nằm cạnh Linh một lúc, nói là Tuấn- người yêu cũ- nhắn tin bảo muốn gặp em, trong khi người yêu hiện tại đang có thai rồi, mặc áo bầu nhìn to lắm. Tuyết khóc, Linh thấy má mình cũng ướt ướt, Linh đang buồn thấy Tuyết khóc nhiều cũng khóc theo, lúc nôn xong tự nhiên nức nở ko kìm đc, cái này là tại Nam đấy vì lần đi khám lại 1 tuần sau khi mắt bị viêm, Linh đi xe đêm, say kinh khủng, nôn lần 1 rồi uống ít nước thế là lại nôn lần 2, tưởng hết rồi thế mà vẫn có lần 3, bụng dạ chẳng còn gì, sợ và buồn, Linh ngồi cạnh 1 anh, khi nôn xong anh vứt hộ cho, anh còn vỗ nhẹ vào lưng khi Linh nôn nữa, càng thấy tủi thân. Linh chỉ dám nói với mỗi Nam là bị nôn, Linh sợ đi xe đêm rồi, thế mà 1 tháng sau mổ Linh đi khám lại Nam còn hỏi Linh thích đi đêm hay ngày, Linh tức lắm, ghét Nam lắm. Say rượu nôn dễ hơn say xe nhiều, 1 phát hết luôn.
Mẹ gọi về, Linh chào mọi người rồi nhưng khi ngồi với Tuyết lại nghe Tuyết tâm sự, 2 chị em cứ ôm nhau khóc, cái này thì tại 1 người khác. Mọi người cứ tưởng khóc vì xa nhau, thực ra chỉ là 1 phần thôi, Tuyết bảo chỉ khóc nốt lần này thôi, ko bao giờ khóc vì Tuấn nữa, Linh cũng tự bảo sẽ cố gắng như thế.
Về nhà thấy kệ mới, chẳng thích lắm, mẹ đi bộ, Hương mải dọn dẹp, Linh đi làm luôn. Đầu óc quay cuồng nhưng vẫn tự chủ đc, thấy thật kinh khủng, giống như bị ốm í, mọi âm thanh rất to, cứ như tai mình thính hơn mọi ngày vậy.
Nôn hết rồi nhưng chỉ là nôn thức ăn thôi, rượu thì ngấm vào nên đau đầu lắm, mà ko biết do thay đổi thời tiết hay do rượu hay do ốm nên đau khớp lắm, chưa bao giờ đau nhiều như thế, cả 2 chân 2 tay, nằm nghe tiếng mạch đập như trống đánh, người lạnh ngắt, định uống paracetamol nhưng ko ăn gì nên cố ngủ, mệt mỏi kéo giấc ngủ đến cũng nhanh như mong đợi.
Một ngày mới bắt đầu với nhiều dự định và háo hức, ko mệt mỏi, ko u sầu. Ý nghĩ cuối cùng trước khi đi ngủ là ý nghĩ đầu tiên khi thức giấc. Hy vọng và tin tưởng. Linh ơi, nếu Linh yêu lấy vợ thì Linh có buồn ko? Ko, làm sao mà buồn đc chứ vì vợ của người ấy là Linh mà. ^^

No comments: