5h30 dậy, ăn lót dạ cái bánh tity và cốc milo rồi xuống bến. 6h xe khởi hành, 12h mới nghỉ ăn trưa, đói kinh khủng. Đi xe bác Long rất thích, bác coi như con vậy. Ăn cơm cùng bác và mấy người nữa, nếu đi 1mình Linh chỉ mua bánh ngọt và uống sữa thôi, ko ăn cơm đâu. Tối đọc truyện khuya nên đi đc 1 lúc là ngủ, ăn xong lại ngủ tiếp. 1h30 đã đến rồi, Linh bắt xe đi chợ Đồng Xuân chơi rồi đi ăn caramen, trời ơi ngon quá, mê nhất món này đấy. Ui 4k 1 hộp vừa to vừa ngon, SL thì 4-5k nhưng bé tẹo. Công nhận Linh đi bộ giỏi thật, từ cầu Long biên đến chợ rồi ra siêu thị Fivimart, tìm mua quà sinh nhật cho Nam nhưng chả đc, sau đó là về nhà, An Dương. Ôi sao thân thuộc đến thế, Linh nhớ HN lắm, nói thật là Linh muốn ở duới đấy, để đc tự do bay nhảy, Linh sẽ đi học nhảy cổ điển, dance sport, học bơi, sẽ học nấu các món ăn châu âu hoặc pha chế rượu nếu có tiền, sẽ đi chơi đi du lịch thật nhiều nhiều nhiều. Và quan trọng nhất là để trốn chạy.
Đến nhà thì anh chị đang ăn cơm, ôi nhớ Bốp và Long quá. Thích thật. Từ trước đến giờ Linh chơi với trẻ con nhiều, từ khi chúng mới đẻ ra, thỉng thoảng đến nhà trẻ hoặc trường cấp 1 thấy bọn trẻ thật đáng yêu. Vài lần đi qua trường học thấy phụ huynh đi đón con, thấy hạnh phúc thế. Ko biết khi Linh có con thì sẽ như thế nào nhỉ. Linh sợ lắm, sợ ko đủ kiên nhẫn để chăm sóc, để lắng nghe, sợ ko yêu thương con. Hâm quá đi thôi.
Linh sẽ lấy người mà Linh yêu thương, người mà Linh luôn mong đợi.
Lâu lắm rồi ko nhổ tóc bạc cho mẹ, ừ 4 năm rồi Linh mới đc nhổ tóc cho bác Trưa nữa, bác trả công bằng 1 cái túi đựng điện thoại, nho nhỏ xinh xinh mà Linh thích lắm, tăm tia mãi rồi đấy. Thấy mình thật tệ.
No comments:
Post a Comment