Sunday, February 7, 2010

don't cry, wont' cry, i won't cry

Sao cái gì bất hạnh, tồi tệ, ngớ ngẩn, củ chuối, điên rồ... mà Linh chẳng bao giờ nghĩ đến lại thường hay ám vào Linh thế nhỉ.
Linh rất thích bài By my side, thích nghe tiếng ghitar nhẹ nhàng và tiếng hát như thì thầm vậy, thích nhất lúc hát lần 3, so far the way i can HARDLY make u mine.
Linh bảo với Nam là Linh thích bài này lắm, but coffee is my style, Nam bảo Linh sửa lời đi, và Linh nghĩ ngay đến bọ chó, nhưng mà bọ chó tiếng anh là gì nhỉ, bọ là worm hay là insect, chó là dog, dog worm hay hơn nhờ. Dog worm, cigarettes not my style. Hô hô hô.
Linh đang nghe 1 bài hát buồn lắm, thực ra là 2 bài nhưng 1 bài nghe rùng rợn chứ ko phải buồn. Muốn khóc lắm nhưng ko đc khóc. Mặc kệ. Cho nước mắt ngân ngấn rồi thôi, đỡ khô mắt, đỡ phải nhỏ thuốc. Nước mắt cũng tốt lắm đấy.
Thực ra Linh thấy cuộc sống rất là đẹp, Linh cảm thấy giờ mình cũng hạnh phúc lắm, ko giàu có, ko địa vị, ko người yêu... Nhưng Linh có nhiều bạn bè, nhiều người quen biết, nhiều may mắn, nhiều bất ngờ... quan trọng nhất là Linh làm đc nhiều điều và ko lãng phí thời gian. Mấy hôm nay làm nhiều mệt rã rời, mặt phờ phạc nhưng thích, ko có nhiều thời gian để nghĩ ngợi lung tung. Linh dễ đuối sức lắm, nếu cứ làm thì ko sao, như 1 cái máy cứ chạy thôi, nghỉ ngơi là lịm luôn đc, mất điện.
Ôi cục sạc của Linh.
Linh tìm mãi mà ko thấy.
Như thế là tốt hay ko tốt.
Linh ko phải là người cầu toàn, nhưng cũng thích sự hoàn hảo, từ PERFECT với Linh vẫn còn thiếu 1 chữ E.
À sau gần 5 tháng làm việc giờ thì cô kế toán bé nhỏ mới biết đc nick name của sếp mình: SƠN HÀI CỐT. Ha ha ha, rất hợp với dáng anh, thật tình cờ và thật bất ngờ. Đây là 1 tin rất hay ho và thú vị, Tuyết chắc sẽ rất thích, a Gian và a Vượn ko biết có biết ko nhỉ? Sơn bone! Lần gần nhất a lên, lúc về Linh nói theo thói quen: a về luôn à. A bảo: ừ bác về mấy hôm nữa bác lên. Nghe thật ấm áp và gần gũi.
Mọi người bảo anh Hùng ở xổ số hâm hâm, khó tính, may mà chị Hoài rước đi nhưng Linh thấy anh ấy hay đấy chứ, Nam bảo a ấy học võ, đạp xe đạp thể dục phong cách lắm. Có 1lần Linh bảo a ấy lấy hộ Linh cái gì í, a đưa cho rồi bảo:"của em này". Linh sẽ nhớ mãi, có lẽ chưa ai nói với Linh câu như vậy, cách như vậy.
Tối qua Linh uống thuốc tẩy giun, tối nay đau bụng kinh khủng, do thuốc hay do cơm bụi nhỉ. Trưa nay 1 rưỡi Linh và chú Thảo mới đi ăn, mai mới làm xong đc vì chưa có dấu. Ôi mai là thứ 2 rồi à, nhanh quá đi thôi.
A Giang đùa là tháng sau mới là tết nhỉ, thế cuối tháng này có làm gì ko? A Dũng bảo giá như 2, 3 năm mới tết 1 lần. A Thành bảo nếu đc thì cũng vẫn thế này thôi, công việc gấp gáp bận rộn rối tinh lên.
Tết ơi Tết lạnh lạnh 1 chút na.
Lại thêm 1 cái tết nữa chỉ có 3 mẹ con.
Cho phép Linh khóc đấy.
Phải chấp nhận và cố gắng thôi.
Diệu Linh cố lên

No comments: