Sunday, February 7, 2010

mai

Mai Linh quyết tâm đi bán hoa hộ Nam.
Chúc Linh may mắn nha.
Linh giỏi lắm đấy, có duyên bán hàng ra phết, chuyên mua rẻ bán đắt, mỗi tội là chả thấy tiền đâu cả. 2 lần rồi Linh bị mất tiền, chẳng rõ nguyên nhân làm sao mà mất nữa, ghi chép rõ ràng, bó tay. Mặc kệ, Linh ko có duyên với tiền, cũng ko thích tiền, thế nên chẳng thèm bận tâm.
Linh đi làm áp lực tiền nong ở mẹ rất nhiều, sau đấy là từ ngoại cảnh, nhưng mẹ ko làm Linh buồn lắm, chỉ có Linh làm mẹ buồn thôi.
Linh chả muốn bán cùng Phương nhỏ, Ly cóc và Cẩm Vân đâu, tại vì ngại ngại. Sáng nay định đi rồi nhưng ai cũng dửng dưng nên thôi, Linh muốn bán trên chợ trung tâm, ngồi chỗ 2 chú bán xổ số cạnh 2 ngân hàng í, hoặc lên gần cầu Nậm La cũng có 1 nhà bán xổ số. Chẹp chẹp, Linh lại định lợi dụng lòng tốt của mọi người đấy à. Hôm trước Linh vẫn phải đi làm, cũng định mang hoa đi, có việc cần thì các anh gọi, may mà ko mang đi đấy, người còn suýt chết đói nữa là hoa. A tiếng thái hoa là bó, bó là hoa, hay nhỉ.
Rủ Trương Hiền đi chơi từ hôm qua nhưng 2 hôm đều thất bại, buồn quá.
Linh lại ngồi đọc truyện. Chán quá. Giống như trên đỉnh núi ngắm cảnh bỗng nhiên thấy mình ở cái hố đen thui vậy. Ko sao, Linh quen rồi, thường thì rủ mấy bạn này khó lắm, hè rồi tết, đôi khi Linh cũng thấy mình thật hâm, ko biết cảm giác của mấy bạn như thế nào, có bực mình về Linh ko, nhưng đôi lúc Linh cảm thấy như mình đang đeo bám các bạn, làm các bạn khó chịu ấy.
Linh thích dự định giống như phồng tôm, còn thực hiện là rán lên, kết quả đc 1 miếng phồng tôm to ơi là to, trắng và thơm. Tức là kết quả đạt đc nhiều hơn mong muốn, chứ ko thích nó teo đi đâu. Hơ hơ Linh ko liên tưởng đc cái gì hay hơn cả. Nhiều khi lên lịch công việc truớc rồi mình làm theo cũng thích, nhiều khi công việc bất ngờ kéo đến rồi mình làm đc hết cũng thích. Nói chung là kiểu gì cũng đc miễn là bận rộn. IQ của Linh chắc 86 thôi, thích số này mà, nhưng EQ thì cao cao đấy nên Linh ko muốn lãng phí một chút thời gian nào cả, phí mấy cái đấy.
Chiều mai ông bà gói bánh chưng, thích quá, lúc về Linh thấy có nhà luộc bánh chưng ở vỉa hè đường Tô Hiệu đấy, Linh cũng muốn nhảy vào chơi. Trương Hiền nhắn tin cho Linh nhưng Linh chán, ko nhắn lại. Hiền hỏi nhà Linh có gói bánh ko, tất nhiên là có gói rồi, gói nhà ông bà, mẹ mua đồ về. Thương mẹ quá, mẹ là con gái cả, các gì cũng phải lo, thế nhưng cái đầu tiên lại ko có. Đầu tiên là tiền đâu.
Ghét tiền.
Em Hương đc lĩnh lương rồi, em mua cho ông bà 20 bát và đũa, hết 200k đấy. Ôi chị Linh kém cỏi quá. Muốn vào nhà Tuyết chơi nhưng vì một chữ T thôi nên Linh ko dám đi. Hôm trước đi công chứng đống giấy tờ, các anh đưa thiếu tiền, may mà Linh có, Linh trêu là cho em mượn 1 tờ tiền để em phô tô cho.
Ghét ghét ghét.
Mai kia tương lai của Linh như thế nào nhỉ, thành phố hay nông thôn, trồng rau hay kế toán. Dù nhiều tiền hay ít tiền thì Linh cũng vui vẻ và hạnh phúc, à mà phải có máy tính nối mạng nữa chứ nhỉ. Nhỡ đâu mai kia Linh là nhà văn thì sao, giống J.K Rowling hoặc Sterphanie Meyer í, trước kia họ rất nghèo, sau đó thì trở thành triệu phú nhờ mấy quyển truyện. Linh thích truyện phiêu lưu viễn tưởng, và Linh sẽ cố như bà Rowling, ko để tiền ám ảnh vào những phần tiếp theo của truyện, bà meyer viết chán quá, ở phần 4 í, bé Nessie nửa người nửa ma nhưng ko có nọc độc, còn cái anh chàng gì gì 150 tuổi đấy cũng nửa ma nửa người thì lại có nọc độc, lúc bé anh chàng này cắn bà dì nên bà dì mới biến thành ma mà. Harry lên phim cũng ghét ghét như Bella nhưng lại có dàn diễn viên giống hơn. Linh thấy tất cả các nhân vật trên phim đều ko đáng yêu như trong chuyện.
Nếu đc là nhân vật trong chuyện thì Linh thích Esme nhất, chồng chết con chết nên tự tử, thế là có 1 cuộc sống bất tử giàu lòng nhân ái bao dung, đến nỗi Bella ko tưởng tượng nổi bà đánh nhau như thế nào, và quả thực là bà cũng ko biết chiến đấu, nhưng với sức mạnh của vampire thì chắc chắn bà tự bảo vệ đc mình rồi, nếu vào hoàn cảnh của Bella chắc bà cũng bộc lộ một khả năng đặc biệt nào đó để bảo vệ cho chồng và con.
Nếu mai là tết thì thế nào nhỉ?

No comments: