Friday, February 12, 2010

mai

Linh đọc xong "Kiếp sau" rồi. Hay thế. Gay cấn và hồi hộp.
Thích thế, mối tình truyền kiếp. Thế mới gọi là yêu chứ.
Ông này am hiểu về hội hoạ hay kiến trúc là điều đương nhiên và cách ông ấy viết về y học cứ như một niềm đam mê nữa vậy, ông ấy cũng thích kinh tế nữa. Linh thích sự hài hước và diễn biến truyện của ông ấy, cả sự kết nối giữa nhân vật trong các truyện khác nhau và sự kết nối không gian thời gian nữa nhưng ghét cái kiểu đôi bạn nam thân thiết này quá, trùng lặp tuy ko nhàm chán nhưng có nhất thiết phải thế ko, cho đôi bạn nữ thử xem nào, chả nhẽ con gái ko thể có tình bạn như thế à, trong chuyện "hẹn em kiếp sau" cũng có đôi bạn như thế này nhưng truyện này của ông khác.
1 cái bệnh viện Menmorial, 1 ông cảnh sát Piguel và bà vợ cảnh sát Natalia, Mỹ Pháp Anh... tình bạn đẹp giữa nhân vật nam chính làm nghệ thuật, cậu bạn thân làm kinh doanh, 2 người rất đẹp trai, thành đạt và xấp xỉ 40, thân thiết gắn bó từ lâu nhưng chỉ có nam chính mới có tình yêu sâu lắng, sóng gió và kỳ bí, cậu bạn sẽ phụ giúp vô điều kiện và kết thúc luôn luôn happy... ending.
Linh thích cách phân tích tâm lý nhân vật của bà Meyer, sâu sắc và hợp lý.

Chẳng hiều sao Linh rất hồi hộp chờ ngày mai. Mai 30, rồi đến mồng 1. Tết ơi tết ơi.
Mai sẽ làm gì nhỉ?
Sang năm sẽ có gì bất ngờ nhỉ?
Tương lai tốt đẹp!
ôi người ơi!

Mẹ lấy bánh chưng về rồi, 2 cái vuông của dì Mai, 1 cái vuông của Linh, 1 cái dài của dì Mai và 1 cái dài to của Linh, hình như cái vuông Linh gói đầu tiên nên bẹp bẹp méo méo, mà buồn cười là nửa xanh nửa trắng, mặc dù lá giống nhau mà, còn cái dài thì mềm lắm, ko biết có nhão ko, dì Mai để lâu lắm, bảo là cho dẻo. Em Hương định chờ Linh về rồi ăn bánh bé nhưng mẹ nấu mì ngon quá nên ăn mì với mẹ, Linh ngại nên ko bóc ăn, sợ mai ko ăn hết ngày kia phải ăn tiếp thì ko hay. Ôi giờ mới nghĩ ra, đáng nhẽ phải ăn ngay, phi tang, ha ha ha, cái bánh gạo 1 bên đậu 1 bên í. Ở nhà Linh nấu ăn dở nhất, mình Linh nấu và mình Linh ăn, he he. Cô Tuyết trên Thuận Châu cho 5kg gạo nếp, mẹ bảo sau tết gói bánh tiếp, mẹ đi chùa.

Ôi mai là ngày cuối năm rồi, sao cảm giác kiểu gì í.

No comments: