yeojeonhi utneun geudaega saenggangnaseo nado mollae miso jitneunde
ireoke useul su eobseo tto geudae ireum bulleobonda
gaseume nameun sangcheodo ijen geudae ireum ijeuraneunde
ireoke useul su eobseo tto geudae ireum bulleobonda
I think about their always smiling face which makes me smile without knowing
Like this another person leaves and when another beautiful season arrives
with the sadness and longing for you which you left behind
I walk down this street again
I try calling his name again
With the scar he left on my heart I’m trying to forget his name
although I bite my lips trying to hold it in, my love is only you
Linh rất thích bài này.
Vì nó rất buồn.
Linh nghe thấy buồn lắm.
Xem phim này rồi nhưng thấy ko hay. Như dở hơi í. Hồi đó xem phim Personnal Taste rồi xem phim này, trên mạng ca ngợi phim này hơn phim kia nhưng Linh thấy ngược lại. Phim này đc mỗi cái nhạc hay hơn thôi, nhưng Linh lại nghe nhạc phim kia nhìu hơn. Mặc dù thích bài này lắm nhưng Linh ko nhớ nghĩa là gì nữa, mặc kệ, hay là đc. Trong phim còn 1 bài nữa, ko nhớ như thế nào, chỉ chép lời Việt lại thôi.
Hương vị của tình yêu là thế nào nhỉ?
Có phải đó là tâm trạng ngọt ngào!
Nụ hôn nơi ngõ tối như thế nào nhỉ?
Có phải bầu trời sẽ sáng lên!
Và bên tai em là tiếng chuông thánh thót câu nói yêu thương!!!
Có mỗi đoạn đấy là hay thôi, trước và sau nó cứ kiểu gì ấy. Xem tại vì lười suy nghĩ; nếu đọc truyện thì sẽ phải nghĩ xem vì sao tại sao, xem vì thích 2 diễn viên chính. Giờ thì cạch ko xem truyền hình Hàn nữa, chuối cả vườn, nhưng xem đỡ tức hơn Việt; xem phim điện ảnh Hàn thì hay hơn của Âu – Mỹ, nó phù hợp với người Việt hơn, và đậm đặc hơn nữa.
No comments:
Post a Comment