Nguyệt cũng là trăng nhưng nghe hay hơn moon. Đc cái nghe từ moon cảm giác sáng hơn, to tròn hơn; còn nguyệt cảm giác trăng non, trăng khuyết. Ko biết nước ngoài có người tên là Moon ko, họ sống ntn chứ những người tên Nguyệt thường đẹp nhưng hơi vất vả, Linh thấy thế.
Linh rất muốn có 1 con mèo đen xì xì, hoặc là sẽ đặt tên nó là Luna giống trong Thuỷ thủ mặt trăng, hoặc sẽ đặt tên nó là Mun = moon, sáng trăng thì sẽ ko còn đen tối nữa, thứ 6 ngày 13 sẽ cho chạy loạn lên. Hồi bé nhìn mắt mèo buổi tối, chẳng sợ gì cả, thích và tò mò.
Mọi người ngắm trăng thế nào? Ngửa cổ lên, tất nhiên.
Linh cũng thế, nhưng vài giây thôi. Ngắm ánh trăng dưới nền sân, trên mặt đường, trên mái nhà...
Ngày trước thích nhất lúc đóng cửa. Đóng cửa rồi ánh điện sẽ ko còn chói loà nữa, mặt trăng ngự trị mọi nơi, ánh trăng chiếu qua kẽ lá để lại những vết đủ hình dạng loang lổ trên đường. Giờ chặt hết cây rồi, điện cao áp có rồi, mà ko có điện cao áp thì có điện nhà khác, đóng cửa rồi đứng ngoài thấy mình như con điên lang thang ko nhà cửa, điên hay ko cũng "hấp" hết.
Lấy nhà Linh làm mốc nhé, mùa xuân trăng ở chéo bên trái, nằm trong phòng trăng cũng nhảy vào chơi; mùa hè trăng hơi chếch bên phải, gần như trước cửa nhà; mùa thu trăng bên phải còn mùa đông ở sau nhà. Bố mất vào mùa hè. Linh ngồi trên sân thượng nhìn bóng trăng dần dần nhưng rõ ràng, lấn át bóng tối, chiếm từng tí một, một gang rồi hai gang, một phần tư rồi một nửa sân. Hè sang thu. Sinh nhật bố rồi đến trung thu.
Chẳng còn ai thức, ko ai ngoài đường, ko cô đơn, ko buồn. Cửa sổ nhà Hoà An nhấp nháy điện, ánh sáng từ ti vi, chắc ngủ quên, chẳng nhẽ hôm nào cũng thức xem ti vi. Có thể còn học sinh đang học bài. Chắc chẳng ai hâm như Linh nữa đâu.
Linh thức tự nhiên, hoặc cố tình uống cà phê, hoặc cố kìm cơn buồn ngủ.
Thích nhìn xuống đường, nhìn sang sân thượng nhà người khác, nhìn mái tôn, bình chứa nước và thông gió sáng ngời dưới ánh trăng.
Nhớ lần vào nhà Quyền, trăng non nhưng sáng rõ. Đúng là ánh trăng bạc.
3h kém. Giờ này mạng cũng chập chờn, rõ chán.
Ko biết Nam ngủ chưa, Nam chuyên dựng Linh dậy nhường Linh thức tiếp.
Mong cho Nam và Hương thành đôi.
Mong cho Nam đừng mất ngủ, ko chỉ vì Linh đâu. Linh chưa bao giờ thấy e Hương mất ngủ, nó ko biết uống cà phê, chưa biết buồn và đau khổ. Nhìn mặt nó già và xấu lắm, mất ngủ và lo nghĩ chắc thành quả nho khô chứ ko phải táo tầu, để Linh nhận hộ cho.
Noel năm ngoái Linh tặng Nam và em Hương mỗi người 2 cái tất, 1 cái bé hình con cánh cam và 1 cái rằn ri oách lắm. Linh rất thích món quà này, hức hức, thích lắm lắm, nghĩ là nó rất sáng tạo và ý nghĩa, mỗi người đều là 1 nửa của nhau, ko có nhau thì ko thành đôi (tất). Thế mà bao lâu rồi Linh vẫn thấy 2 nửa đôi tất đấy. Ôi thế là cả 2 nghĩ là Linh muốn 2 người đi tất cọc cạch à? ÔI chả nhẽ lại bảo là phải đổi chiếc kia cho nhau chứ!!! Thôi kệ chắc họ nghĩ quà chỉ để ngắm thôi.
No comments:
Post a Comment