Đây là thời gian Linh bán hàng ở I'm girl, cửa hàng quần áo của Lan địa chỉ ở nhà Hoa. Điều làm Linh thấy thú vị nhất là Linh có 3 cái chìa khoá, rất quan trọng, 1 cái nhà Linh, 1 cái văn phòng An Thành, và 1 cái I'm girl (Linh nghĩ phải là I'm a girl mới đúng, ko biết hồi mới đẻ nó có xứng đôi với I'm boy ko?). Và hay ho nữa là mẹ đi vắng, Linh thắp hương cụ ở nhà xong thì lên trình diện cụ An Thành, sau đó mới đến ông cóc I'm girl.
Buồn cười thật, từ rất lâu rồi sáng nào Linh cũng khấn là: "lạy các cụ, mong các cụ về phù hộ cho công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng và thương mại An Thành được làm ăn phát đạt, phù hộ cho anh Phạm Thanh Sơn, anh Phạm Hoàng Giang và anh Đặng Đình Vượng đi đường được bình an và gặp nhiều may mắn, phù hộ cho con là Nguyễn Thị Diệu Linh luôn làm tốt mọi việc được giao, con xin cảm ơn các cụ rất nhiều", nói nhiều đến mức Linh đọc như đọc rap vậy, nhanh và chuẩn, thậm chí có lúc còn chẳng biết mình đọc cái gì mà nhanh thế, chẳng nghĩ ngợi gì cả, mặc dù biết là cảm ơn các cụ thì ko hay, phải nói là đội ơn hoặc cái gì đó khác, mà chả hiểu sao Linh cứ cao giọng lên đoạn cuối nên nghe cứ trào phúng hoặc trêu đùa í. Gần đây thì Linh khấn cho mình sớm tìm đc công việc mới ổn định và phù hợp, chắc các cụ giận nên hương tắt suốt, Linh nói chuyện với các cụ rồi nên tình hình khả quan hơn. Linh nghiện cái văn phòng đấy nên hôm nào cũng phải đảo qua, nhớ lắm, 6 tháng gắn bó chứ ít ỏi đâu và còn để ngắm hoa nữa chứ, ngoài 2 bông hướng dương thì còn 1 chậu hoa gì ấy, màu đỏ, 1 chùm hoa nhỏ nhỏ chồi lên trên 1 cái chậu xinh xinh, nó đẹp và lạ cộng với việc nó trên ban công tầng 2 kiêu hãnh đón nắng, Linh thì đạp xe dưới đường ngửa cổ lên ngắm nên nó càng đẹp hơn. Hôm nay mưa gió thế này ko biết 2 bông kia thế nào, lần trước sau ngày giỗ tổ mưa bão thì bông hoa mất tích để lại mấy cái cánh, chắc bị vặt; lần này cây cao khoảng 2m, hoa to như mặt người, khủng thế chắc ko sao đâu.
Linh nghỉ làm ở văn phòng để đi bán hàng với lí do ko việc, ko lương, ko thưởng, ko hỏi thăm động viên an ủi ngày lễ tết. Mẹ, e hương và Nam phản đối lắm, Huế đứng về phía Linh chốc lát rồi lại về phía kia làm Linh buồn kinh khủng. Linh chẳng thương mắt mình nữa, muốn khóc lúc nào thì khóc. Khi đi bán hàng mới thấy sợ, chỉ sợ mình sai lầm, ai cũng nói công việc nhàn hạ thì tốt chứ sao, Linh hâm nên Linh thích vất vả. Linh đi làm rất thoải mái, áp lực hay sức ép ko phải từ công việc mà là từ mẹ, Hương và Nam, mặc kệ đi Linh là Linh, I LIKE EVERYTHING I DO, I DO EVERYTHING I LIKE.
10 ngày qua như 10 tháng vậy, thời gian ì ạch trôi, ko biết làm gì cho hết ngày đành lôi máy ra luyện rắn, ngày cuối cùng là hôm nay Linh vớ đc quyển "Dặm đường xanh" cả Stephen King, như 1 cánh cửa mở ra vậy, mai Linh đi làm chỗ mới, hy vọng đây là cánh cửa "phù hợp và ổn định" của Linh.
Gần 7 tháng trước, vào tối thứ 5, Linh vào nhà Hồng Hiền chơi và hái 2 cành hoa đá về trồng, sáng hôm sau Hiền xuống HN học, ko ngờ là Linh thì đi làm, giờ 2 cây hoa to lắm, nhiều hoa lắm Linh nhớ Hiền lắm.
Hôm trước nhìn thấy họ bán xương rồng có hoa, tự nhiên nhớ Trương Hiền, có lần Hiền khoe Linh là chậu xương rồng nó trồng có hoa đấy, hơi bị siêu đấy vì cây này khó có hoa lắm. Linh tưởng tượng đc hoa đấy rồi, lúc thấy ở cửa hàng có 1 cây hoa, Linh mà trồng đc hoa như thế chắc Linh vứt đi mất, trông tởm cực.
Nhân tiện nói về hoa, chiều nay có 1 chú đi hết cây nọ đến cây kia để hái ngọc lan, chú ấy cao lắm, chiều cao lý tưởng để hái mà ko làm rụng cánh hoa, cái bụng chú thì thôi rồi, tròn xoe, nhìn chú vất vả leo lên cái ôtô để hái hoa thấy bùn cười thế, có 1 xe đang đi tự nhiên dừng lại cạnh chú, hình như chí vẫy lại thì phải, chú cho họ mấy bông hoa, hay thế. Có 2 nhóc sáng nay tự nhiên ú oà Linh, Linh cho kẹo nên cứ quanh quẩn bên cạnh, thấy chú hái hoa cứ hét ầm lên là rô bốt hái hoa, chả hiệu gì cả.
No comments:
Post a Comment