Wednesday, May 26, 2010

Dặm đường xanh

Green Mile - tên đoạn đường cuối cùng của các tử tù, đoạn đường đến ghế điện.
Cuốn này hay lắm nhưng Linh ko có thời gian để lưu giữ những câu văn mình thích, giọng văn hài hước và chua xót lắm. Đoạn kết quá buồn, nhưng đó là cuộc sống mà.
Wharton đã giết 2 bé gái song sinh nhà Detterick bằng tình yêu của chúng dành cho nhau, điều đó sảy ra hàng ngày, trên khắp thế giới. Nếu điều đó sảy ra, và khi chúng ta nói "Tôi ko hiểu" thì Chúa trả lời "Ta cóc cần". Nghe bùn cời nhỉ, nhưng đúng đấy.

Một người đàn ông có vợ tốt là tạo vật may mắn nhất của Chúa, người ko có hẳn là kẻ đau khổ nhất, tôi nghĩ thế, ân sủng thật sự duy nhất của đời họ mà ko biết rằng họ nghèo nàn đáng thương biết bao. Câu này dài và khó hiểu lắm, Linh chỉ đánh dấu vì trước đấy Khánh cụt nói nếu Linh đồng ý thì nó mang lễ lên ngay. Linh nói Linh ngất rồi, định nói là Khánh chưa cầm tay Linh đâu, có lần Khánh đã chối ngay khi Linh hỏi Khánh có tình cảm với Linh à, còn cười nữa. Hâm nhỉ. Nghĩ lại thì Linh và Khánh có khá nhìu kỷ niệm "hay ho", Linh cũng viết khơ khớ về Khánh, thậm chí Nguyên cũng phải nghi ngờ. Tự nhiên nhớ ra hồi Linh còn học ở nông lâm, Khánh làm ở quán điện thoại dưới Tây Bắc, khi nghỉ việc Khánh tặng Linh 1 cái dây treo điện thoại, Huyền thích nên Linh tặng luôn; mấy hôm sau Huyền đi chơi làm rơi mất ở Tây Bắc, đúng là của thiên trả địa, Linh thấy vui lắm, ko tiếc gì cả. Nhớ Huyền lắm, thật mà, thề đấy.
Từ lâu rồi Linh nhặt đc 1 cái móc khoá hình cậu bé trên áo có chữ YOU, Linh đoán có 1 cô bé áo có chữ I LOVE, nghĩ chắc người làm rơi nó phải tiếc lắm.
Sáng này trời mưa, độ ẩm làm cho các khớp xương tôi đau nhức.... và tôi thích trời mưa, dù đau hay ko đau. Mai kia Linh chắc cũng thía đấy, uớc mơ là tìm đc 1 người chồng khoẻ mạnh đủ để chết sau Linh, chăm sóc Linh và vườn hoa vườn rau của Linh khi Linh ốm đau, he he.
Chúa giúp những ai tự giúp mình trước. Quá chuẩn luôn.
Tôi tin rằng sự kết hợp giữa bút chì và kí ức tạo ra một loại pháp thuật kì diệu, đầy thiết thực; mà pháp thuật thì nguy hiểm. Cái này thì Linh biết rồi, Linh từng viết bức thư bằng bút chì rất dài cho Nhung dư, kể tội Nhung để biết lỗi mà sửa. Vừa rồi Linh cũng viết 2 trang cho Dương, anh Thắng thì chỉ nhắn tin thôi. Blog này cũng nguy hiểm lắm.

No comments: