Thật khủng khiếp khi cô đơn và sợ hãi ở bất cứ lứa tuổi nào, nhưng tôi nghĩ sẽ tệ hại hơn khi bạn già đi. (Dòng thứ 2 từ dưới lên trên trang 142 - Dặm đường xanh)
Uhm Linh cũng nghĩ như vậy, thật đáng sợ khi nghĩ mình đã 24 tuổi, già rồi mà mình chẳng có gì cả. Nhiều lúc ngạc nhiên là mình đã 24, nhiều nhiều lúc ko ngờ là mình đã 24, nhiều nhiều nhiều lúc ko muốn mình 24. Linh vẫn còn non và xanh lắm, 14 tuổi thôi. Đi làm hoặc đi chơi luôn đùa là sinh năm 90 nhưng khi nghĩ lại thấy 90 thì phải đi làm rồi, thế là lại nói 94 để còn đc đi học. 1 lần ăn cơm nhà anh Dân có 1 anh bắt uống 1 chén vì ko tin là 86, uống xong anh nói em chỉ 96 thôi.
Tối qua buôn với Trương Hiền vui thật, thích vì nó cũng nghĩ giống mình, ôi đau lưng là bệnh của tuổi già đây (hoặc do cái ghế nhựa chết tiệt). Có 1 điều Linh ko cùng quan điểm với Hiền, chuyện Huế í, Linh ủng hộ Huế, rắc rối phức tạp lắm, thật buồn vì ko thể giúp gì đc. Chiều đi làm gặp mẹ Huế, chẳng biết phải nói thế nào cả.
Vừa rồi Linh đc đi ăn cưới nhiều lắm, thấy vui nhất là cưới Nguyễn Nga vì Linh đc chụp ảnh, đc tham gia buổi lễ từ đầu nên cảm giác như mình là bạn của cô dâu, còn lại thì chỉ như đi ăn cơm cùng lớp thôi, thậm chí như mẹ đi vắng nên phải đi thay mẹ vậy.
Điều làm Linh thấy buồn nhất là thấy Huế buồn, bạn bè cưới mà cứ như ko nên Huế cũng hơi giận xen lẫn 1 chút tủi thân nữa.
Huế ơi 2 năm nữa nhé, Linh ko mê tín nhưng hình như con gái 27 tuổi lấy chồng mới đẹp, Linh muốn Huế thật hạnh phúc và giàu có. Khi đấy Linh sẽ tài trợ vụ ảnh cưới nhé, hy vọng Linh cũng giàu để tài trợ vụ xe cô dâu.
No comments:
Post a Comment