Monday, May 17, 2010

ko về nhà

Lần đầu tiên Linh ko bận nhưng lại ko về nhà ăn cơm trưa.
Có 1 hôm Linh mệt và buồn chẳng muốn về nhà, ko hiểu sao trưa hôm đấy vẫn về còn hôm nay thì chỉ hơi buồn thôi, mệt là chính. Linh bị mắng nhiều quen rồi, Linh nghĩ mình chịu đc áp lực và căng thẳng, chỉ cần 1 chút niềm vui hoặc 1 cái gì đó làm mình vui là sốc lại tinh thần đc ngay.
Trưa nay Linh ăn cơm với anh Dân, anh Thanh và Dương, ăn cơm bụi, Linh thấy ngon lắm, vui mà, 3 chàng trai quan tâm lắm lắm nên càng vui và xúc động. Dân và Thanh nói là 86 nhưng đẻ trc Linh mấy tháng, lại là con trai nữa nên Linh gọi là anh, Dương thì 87 nhưng gọi là bạn.
Văn phòng bên này buồn và đáng sợ thật, ko như bên kia.
Hôm qua ko có gì đáng chú ý, Linh chỉ thích và nhớ hôm kia thôi, chủ nhật, Linh đi làm ở Vững Lục với nỗi sợ hãi và mệt mỏi, cuống cuồng làm và in để còn sang bên xổ số. Sợ toát mồ hôi khi sang bên đấy đã 6h40, cái giờ quá muộn, 1 lần Linh đến lúc 6h30 đã bị nói rồi, may mà lần này ko ai để ý giờ, ko ai phát hiện ra. Gần cuối Linh nhàn rỗi nên đề nghị cộng hộ cho nhà cô Gấm, đúng lúc đấy thì cô phải về lấy vé vì lấy nhầm, lúc quay lại cô phát hiện ra còn sót 2 vé 10k nữa, nhờ Linh tìm bảng để vào giúp, Linh lượn khắp để hỏi, bới hết trong các sọt mà ko thấy, may mà hỏi lại anh Nam, anh bảo tìm trong đống của anh, thế là Linh giúp đc cô ấy, chỉ thấy bình thường thôi nhưng cô ấy cám ơn nhiều nên thấy tự hào lắm. Lúc ra ngoài nghe điện thoại cô ấy lại ra cảm ơn, nói là Linh nhiệt tình, mấy lần trước cô ấy khen Linh làm nhanh và gọi tên Linh ra là mũi Linh càng nở. Bất ngờ nhất là lúc chờ gói vé, Hường đưa cho Linh mẩu giấy, 1 mẩu bé cắt ra từ bìa tập vé có viết mấy chữ: cô cảm ơn Linh nhé. Ôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào lắm lắm. Linh rất thích, chắc trên thiên đường cũng chỉ happy như vậy thôi. Ko biết cảm giác sau khi hút hoặc uống thuốc lắc thế nào chỉ, chắc ko ngọt ngào và nhẹ nhàng như thế này đâu. Nếu bây giờ Linh nhận đc 1 bức thư tình chắc cảm giác của Linh ko thể bằng cảm giác này đc, thật dễ thương.
Hôm đấy tổ 6 và tổ 15 tổ chức giao lưu cầu lông và liên hoan, em Hương nói là phải đi trực để Linh đi, quá bất ngờ vì nhiều con trai như vậy, toàn những nhân vật lạ hoắc, Linh ngồi cạnh bác Hồng Thư, thấy lạ vì các vị bô lão ngồi trong cùng, mỗi mình bác ngồi ngoài, có chị Thuận ở phường, chị có vẻ thích Linh lắm, khen là xinh, nhiệt tình... có chú Biên nữa, chú nói là: bảo với bác Vững cháu là cháu chú Biên.
Ôi 1 ngày nhiều sự kiện và nhiều lời khen, chị Liên cũng nói là Linh nhanh nhẹn và có cảm tình hơn cái Hương. Linh ơi phải nhớ đấy nhé. 1 nhân vật trong Dặm đường xanh mà Linh ko nhớ là ai có nói là Alzheimer là bệnh AIDS của người già, đúng vậy. Linh sợ lắm.

Đứng ở cầu dây văng ngắm trăng đẹp cực, có lần trăng ngay đỉnh đầu, hình như hôm trung thu thì ở chếch hướng bắc, còn hôm mùng 3 câu liêm thì lại ở chếch hướng nam, lúc 7h30 Linh ngắm thì nó gần viba, đẹp cực, nhìn như miệng cười khuyến mại thêm 1 nốt ruồi sáng chói, ko biết là sao gì nữa, kim mộc thuỷ hoả gì đấy. Mấy năm trước có 1 lần mặt trăng cười ở dưới, 2 ngôi sao lấp lánh như đôi mắt bên trên, ngộ cực, trên mạng cũng có ảnh đấy. Lúc đấy Linh fall in love 1 người nhưng ko dám gọi điện chỉ lấy số khác nhắn tin bảo họ ra ngắm trăng.

No comments: